Xếp hạng tiết mục kỷ niệm ngày thành lập trường ngay đêm đó có kết quả, không ngạc nhiên gì, tiết mục violon Thu Thiên biểu diễn xếp hạng nhất, Thu Thiên thật vui vẻ lên sân khấu biểu đạt cảm tạ, còn đặc biệt cảm ơn Phương Dự, nhưng Phương Dự lựa chọn không lên đài.
Tuy rằng trường đã đề lên hạng nhất, nhưng bọn học sinh phản ứng thật lãnh đạm, e rằng đại bộ phận mọi người đều lựa chọn cho "Nhật ký của công chúa và vương tử mạo hiểm", mặc dù không nghi ngờ gì lời kịch Mạt Lị thật sự đối với học sinh mười sáu mười bảy tuổi có chút... khẩu vị nặng.
Khụ... Không phủ nhận bên dưới sân khấu có giáo viên nữ cũng thật cảm xúc, nhưng đây là trường học cũng phải nên ý tứ một chút.
Mạt Lị cơ bản không để bụng xếp hạng gì, cô cảm thấy mình cùng Thu Bạch Bạch có thể dưới tình huống nguy hiểm như vậy cứu ra đã thật ghê gớm. Ngồi ở trong xe, cô chờ mong nhìn nam nhân đang lái xe bên cạnh, "Thúc thúc, người cảm thấy cháu diễn như thế nào?"
"...... Thực không tồi." Đường Nhiễm Mặc cảm thấy đầu tiên vẫn nên khen một chút, sau đó hắn lại giống như lơ đãng hỏi: "Lời kịch ở cảnh cuối cùng là ai viết?"
"Là tự cháu nghĩ ra nha, Bạch Bạch đột nhiên bị thương, đứng dậy không nổi, lúc ấy cháu muốn đi lên sân khấu xem tình trạng cô ấy, ai biết màn sân khấu kéo nhanh như vậy, những lời kịch đó đều là tự cháu phản ứng tại chỗ."
Tâm tình Đường Nhiễm Mặc có điểm ngưng trệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nich-sung-manh-the-qua-dang-yeu/532345/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.