Hải tặc vương cúi đầu, sườn mặt mỹ lệ như là thiên sứ, ở bên công chúa nhẹ giọng như một ác ma mà mời mọc, "Công chúa điện hạ mỹ lệ, dung nhan mỹ mạo của nàng như hoa hồng dưới ánh mặt trời, trắng thuần khiết, hồng bắt mắt, ta chân thành mời nàng làm khách trên thuyền của ta."
Đây là câu nói đầu tiên khi công chúa cùng hải tặc vương gặp nhau, ở tình cảnh này nghe lại một lần, giống như hoa anh túc làm người nghiện không cự tuyệt được.
Công chúa tim đập mạnh, nàng như mất đi phản ứng nên có của một công chúa, chỉ thuận theo nội tâm bản năng mà nói: "Ta nguyện ý."
"Thật ngoan." Hải tặc vương cười nhẹ, hôn lên trán công chúa, "Kế tiếp, chúng ta nên bắt đầu chuyến mạo hiểm mới."
Thật tuyệt vời a!
Trong đám người xem có nữ sinh túm đồng bạn nói.
Hứa Thiến ngân người, vội kêu đóng màn sân khấu xuống, màn vừa kéo, Mạt Lị liền cõng Thu Bạch Bạch đi vào trong.
Lời tự thuật cuối cùng bổ sung, "Cứ như vậy, công chúa cùng hải tặc vương hạnh phúc sinh hoạt ở cùng nhau."
Đây mới là lời tự thuật kỳ quái nhất đi!
Dưới đài một mảnh an tĩnh, sau đó đột nhiên vỗ tay như sấm, thật lâu không dứt.
Cái này "Nhật ký của công chúa và vương tử mạo hiểm" có lẽ nên gọi thành "Nhật ký của công chúa và hải tặc vương mạo hiểm", nhưng bất luận kêu tên gì đều cũng đem lại cảm giác mới mẻ. Chuyện xưa đối với kịch bản truyền thống có bất đồng, nhưng chính là sự phát triển mới mẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nich-sung-manh-the-qua-dang-yeu/532344/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.