Editor: Puck
Diêu Bối Địch ăn bữa cơm tụ họp với Kiều Tịch Hoàn và Cổ Nguyên xong, ngồi taxi từ bên ngoài về nhà.
Hôm nay đầu hơi choáng, may chỉ đi một lúc, bằng không hiện giờ khẳng định càng thêm khó chịu.
Cô xuyên qua gương chiếu hậu nhìn Cổ Nguyên và Kiều Tịch Hoàn vẫn đứng tại chỗ, không nhịn được khẽ than thở.
Cho dù hiện giờ Cổ Nguyên đã có bạn gái, cảm giác đời này Cổ Nguyên đều không bỏ được Hoắc Tiểu Khê, là cả đời.
Cô thật sự không biết, đối với Hoắc Tiểu Khê mà nói, có một người đàn ông yêu mình như vậy, rốt cuộc là tốt hay không tốt.
Cô thu hồi tầm mắt, quay đầu lại.
Xe taxi đi thẳng đến nhà, cô đi vào chung cư, vào thang máy cư dân về đến nhà.
Trong nhà tối đen như mực.
Diêu Bối Địch hơi kinh ngạc.
Hiện giờ Tiêu Dạ còn chưa về nhà sao?!
Cô mím môi, bật điện, chỗ cửa không có đôi giày hôm nay Tiêu Dạ đi ra ngoài.
Hôm nay Tiêu Dạ rất bận?
Cô cởi giày cao gót, đổi dép đi trong nhà, yên lặng, Tiêu Dạ thật sự không ở nhà.
Cô trở về phòng, tắm trước, sau đó lại xuống lầu xem ti vi chờ anh.
Thật ra đã rất lâu rồi Tiêu Dạ không về trễ như vậy, cô không được quen, ngủ một mình…
Mặt hơi đỏ.
Chân Tiêu Dạ chắc đã tốt hơn nhiều.
Có buổi tối ngủ cùng nhau, hai thân thể nhạy cảm mà quen thuộc dựa chung một chỗ như vậy, củi khô lửa bốc như vậy, nhưng mỗi lần vào thời khắc mấu chốt lại bị Tiêu Dạ đẩy ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001878/quyen-3-chuong-158.html