Editor: Puck
Diêu Bối Địch trên giường lớn lật người, mơ hồ mở mắt nhìn căn phòng trống rỗng, mới vừa rồi cô xuất hiện ảo giác sao? Cô rõ ràng cảm thấy Tiêu Dạ trở lại, hình như cô còn cảm thấy Tiêu Dạ hôn mình…
Là ảo giác đi.
Tiêu Dạ sẽ không vụng trộm hôn mình đâu.
Cô lật người, thật sự quá buồn ngủ, lại tiếp tục ngủ.
…
Tiêu Dạ đi thẳng tới phòng bệnh cao cấp.
Bên trong có bác sỹ và y tá chờ đợi, hình như đều không dám rời đi, chỉ sợ Lôi Lôi lại làm ra hành động gì quá khích.
Khi Tiêu Dạ tới hình như mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Bác sỹ nhìn Tiêu Dạ, vội vàng nói, “May mà hộ lý phát hiện sớm, bằng không hậu quả không dám tưởng tượng. Tiêu tiên sinh, ngài là bạn của bệnh nhân, khuyên nhủ nhiều đi, phụ nữ gặp phải chuyện như vậy, đả kích thật sự rất lớn.”
Tiêu Dạ gật đầu, nhìn một nhóm bác sỹ y tá trong phòng bệnh, nhìn gương mặt Lôi Lôi tái nhợt đến gần như không còn sinh khí hơn lúc trước khi anh rời đi, nói, “Mọi người đi ra ngoài, tôi cùng với cô ấy.”
“Vâng.” Bác sỹ y tá rời đi.
Hiện giờ là đêm khuya, thật ra mọi người đều mệt mỏi.
Sau khi mọi người rời đi, Tiêu Dạ đẩy xe lăn đến gần Lôi Lôi.
Lôi Lôi nhìn bình truyền dịch của mình, không quay đầu, chỉ lẳng lặng nói, “Tiêu Dạ, anh có cảm thấy em rất ngốc không.”
Tiêu Dạ không nói gì, chỉ nhìn cô.
Nhìn tròng mắt chớp động tang thương của cô, lại bắt đầu tràn ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001879/quyen-3-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.