Đơn giản dạo phố xong.
Kiều Tịch Hoàn dắt Cố Minh Lộ, Vũ Đại đẩy Cố Tử Thần, đi tới một nhà hàng Tây xa hoa ở tầng trên cùng trung tâm thương mại.
Kiều Tịch Hoàn kêu Vũ Đại cùng ăn cơm, Vũ Đại nói sợ ảnh hưởng cả nhà bọn họ liên hoa, nên đi rồi. Lúc đi, rõ ràng nhìn ý vị sâu xa, cảm giác như che giấu điều gì, khiến người ta nhìn không ra.
Lại nói.
Vũ Đại biến thành xấu.
Kiều Tịch Hoàn cau mày, không muốn để ý quá nhiều đến Vũ Đại, cùng khỉ con và Cố Tử Thần ngồi trên bàn ăn, gọi món, chờ.
Nhà hàng rất cao, có thể nhìn thấy cảnh biển. Thượng Hải là thành phố quốc tế, cảnh đêm đẹp đẽ nổi danh, khắp nơi đều lấp lóe trong ánh đè nê ông, phóng thích ra ánh sáng đẹp đẽ nhiều vẻ của nó, lộng lẫy như kim cương, khiến thành phố trở nên sáng chói, mang đến cho người ta ảo cảnh mơ màng như say rượu.
Kiều Tịch Hoàn chống cằm, lẳng lặng nhìn cảnh đẹp như vẽ ngoài cửa sổ, tầm nhìn rộng mở như vậy, hình như khiến tâm cảnh người ta cũng xảy ra biến hóa vi diệu, cho nên con người cần đi dạo nhiều, đi nhiều nơi, nhìn nhiều thứ, tự nhiên thứ nghĩ đến sẽ nhiều hơn.
Cô quay đầu, ý tưởng hơi bất ngờ nói với khỉ con đang nghịch dụng cụ ăn uống rất vui vẻ, “Chờ mẹ xong việc, dẫn con đi ra ngoài du lịch được không?”
“Du lịch?!” Khỉ con hơi hưng phấn nhìn mẹ mình, tròng mắt tối đen lóng lánh rực rỡ, “Đi đâu du lịch?”
“Ở đâu đều được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001862/quyen-3-chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.