Đỉnh Hạo Hãn.
Diêu Bối Địch đi qua hai nhân viên phục vụ đang nói luyên thuyên, dừng chân trên một chỗ hành lang, lấy điện thoại ra, gọi.
Bên kia vang lên hai chuông, nhận, “Bối Địch.”
“Kiều Tịch Hoàn, trước khi tớ nói cho cậu một bí mật, tớ hỏi cậu trước, bây giờ cậu còn thích Tề Lăng Phong không?” Diêu Bối Địch nghiêm túc hỏi.
Kiều Tịch Hoàn hình như hơi trố mắt, nhướng mày hỏi, “Cậu định nói gì?”
“Cậu hãy trả lời tớ.” Diêu Bối Địch cố chấp nói.
Mỗi lần Kiều Tịch Hoàn đều cảm thấy có lúc Diêu Bối Địch lại chuyện bé xé ra to, rất nhiều khi rõ ràng là chuyện lớn chút xíu, nhưng cứ làm thành thần thần bí bí như vậy, cô thật sự không cảm thấy trong miệng Diêu Bối Địch có thể nói ra bí mật kinh người gì.
“Không thích.” Kiều Tịch Hoàn nói rất khẳng định, “Chỉ có chán ghét.”
“Thật sự chỉ có chán ghét?” Hình như bên kia còn phải xác nhận lại lần nữa.
“Ừ, thật sự chỉ có chán ghét.” Kiều Tịch Hoàn bình tĩnh, nói lần nữa.
“Vừa đúng, người cậu chán ghét, có người giúp cậu… trút giận.”
“Trút giận?” Kiều Tịch Hoàn hỏi dò.
“Bây giờ tớ đang ở Đỉnh Hạo Hãn, hiện giờ người ở đây đặc biệt ít, có nhân viên phục vụ lười biếng đang nói huyên thuyên, vô ý để tớ nghe được, khuya hôm trước Tề Lăng Phong uống rượu say ở đây, sau đó nghe nói bị hai người đàn ông XXOO rồi.” Diêu Bối Địch nói, khóe miệng còn treo nụ cười xấu xa.
Kiều Tịch Hoàn ở bên kia trố mắt hồi lâu.
Được rồi, cô thừa nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001861/quyen-3-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.