Bước chân của bà đột nhiên thoáng dừng lại, ánh mắt nhìn người đàn ông ngồi trên xe lăn trước mặt.
Hình như nhếch miệng nở nụ cười, tròng mắt hơi già dặn dưới kính gọng vàng lóe lên tia khôn khéo, mở miệng nói, “Nhiều năm rồi, cậu vẫn quyết định như vậy?”
Cố Tử Thần ngước mắt lên, giống như bình tĩnh, “Bằng không, còn có thể thế nào?”
Diệp phu nhân cười, “Cho nên tôi không thích con bé và cậu có lui tới.”
Cố Tử Thần đảo mắt, như không muốn nhiều lời, đẩy xe lăn rời đi.
Diệp phu nhân nhìn bóng lưng Cố Tử Thần, lạnh lùng cười, vẫn cất bước khoan thai, tao nhã rời đi.
Bên trong phòng khách.
Cố Diệu Kỳ đột nhiên mở miệng nói, “Thời gian không còn sớm, mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi. Tuệ Phân, bà đi xem Minh Nguyệt, khai thông nhiều chút, dẫn dắt chút, đừng để con bé có bóng ma gì.”
“Ừm, tôi sẽ đi xem Minh Nguyệt.” Tề Tuệ Phân nói, “Tử Hàn, con và Diệp Mị buổi tối nghỉ ngơi sớm chút, chuyện Minh Nguyệt giao cho mẹ là được, đừng ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng hai đứa.”
“Cám ơn mẹ.” Cố Tử Thần cảm kích nói.
Diệp Mị cũng khẽ cười nói, “Cám ơn mẹ.”
Sau đó tốp năm tốp ba rời đi.
Kiều Tịch Hoàn quay đầu tìm kiếm Cố Tử Thần, nhìn Cố Tử Thần từ ngoài phòng khách đi vào, mới vừa rồi anh không ở trong phòng khách, dưới tình huống này, vẫn có thể muốn làm gì thì làm như vậy, thật tùy hứng!
Cô mím môi, quay đầu lại nhìn Cố Tử Nhan kéo Cổ Nguyên, mặt lấy lòng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001859/quyen-3-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.