Đại viện nhà họ Cố.
Cố Diệu Kỳ một mực thân thiện giới thiệu tất cả người một nhà cho Diệp phu nhân, không khí rất tốt.
Diệp phu nhân không thể không cảm thán, “Trong nhà náo nhiệt như thế, thật hâm mộ, về sau tiểu Mị tới đây, cũng sẽ không cảm thấy tịch mịch.”
Tuy nói như vậy, nhưng tất cả mọi người đều hiểu, người trong hào môn càng nhiều, lục đục đấu đá cũng sẽ càng nhiều, lịch sử này, cơ bản không thay đổi được.
Cố Diệu Kỳ cũng không nói nhiều về đề tài này, đều là một đám lão hồ ly, tự nhiên biết tránh nặng tìm nhẹ, nhìn đồng hồ, hơi khoa trương nói, “Chà, thời gian đã trễ thế này, hiện giờ ăn cơm thôi chứ?”
“Ông là chủ một nhà, nghe theo ông sắp xếp.” Diệp phu nhân cười đến rất đoan trang, giọng không nhanh không chậm, cho người ta cảm giác uy tín không lời.
“Chị Ngô, thông báo một tiếng cho phòng bếp, chúng ta dọn cơm.” Tề Tuệ Phân vội vàng kêu người giúp việc.
“Vâng, phu nhân.” Nói xong, người giúp việc đã nhanh chóng đi tới phòng bếp.
Cố Diệu Kỳ mời Diệp phu nhân ngồi, những người khác cũng lục tục ngồi xuống.
Tràn đầy một bàn ăn lớn đều là cao lương mỹ vị, sơn hào hải vị, cần gì đều có.
Diệp phu nhân ăn một miếng trước, cười khích lệ nói, “Phòng bếp nhà lão Cố quả nhiên không giống, tiểu Mị con có lộc ăn.”
Nói xong, quay đầu lại nói với Diệp Mị.
Hình như Diệp Mị vẫn còn trong trạng thái hơi mất hồn, ngây ngốc ăn từng miếng một, cũng không coi là thất lễ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001857/quyen-3-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.