Đỉnh Hạo Hãn, gian phòng xa hoa.
Trên giường lớn xa hoa, Tiêu Dạ không thoải mái cọ cọ thân thể, “Cô đi ra ngoài, gọi Lôi Lôi vào!”
Ngón tay Diêu Bối Địch cứng đờ, chợt dời khỏi khóa kéo quần jean của anh.
Cô cắn môi, đứng thẳng người, nhìn gương mặt ửng đỏ đến khủng khiếp của Tiêu Dạ.
Trong lòng xẹt qua chút mất mát.
Là rất mất mát.
Thật ra thì cô biết, đối với Tiêu Dạ và Lôi Lôi có quan hệ nhiều năm như vậy mà nói, hai người ở chung một chỗ, thân thể ở chung một chỗ là đương nhiên.
Một khắc kia, trong đầu hình như hiện lên, Tiêu Dạ và Lôi Lôi ở trên giường lớn này, người trần truồng bên nhau.
Cô xoay người, đi xuống lầu.
Từng bước một rời đi.
Tiêu Dạ nói, cô đi ra ngoài, gọi Lôi Lôi vào đi!
Gọi Lôi Lôi đi vào…
Bước chân của cô càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm.
Cô không muốn rời đi.
Không biết vì sao, chính là không muốn rời đi.
Bước chân của cô đột nhiên dừng lại ở giữa cầu thang, ngước mắt nhìn lên thủy tinh trong suốt trên lầu, loáng thoáng có thể thấy được giường lớn xa hoa trong thủy tinh.
19 tuổi.
Tặng cho mình một lễ thành nhân… được không?!
Nhịp tim, đột nhiên tăng nhanh.
Cô chưa từng có ý tưởng to gan như vậy!
Cô chợt ngẩn ra kinh hãi.
Không nhịn được siết chặt ngón tay, lòng bàn tay đầy mồ hôi.
Làm như vậy, được không?!
Cô cắn môi, hung hăng cắn môi, một khắc kia thiếu chút nữa cắn rách môi, một hồi lâu hình như mới hạ quyết tâm thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001839/quyen-3-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.