A Bưu để ly rượu xuống, cung kính nói, “Tra được một chút, còn không phải đặc biệt hoàn thiện. Tề Lăng Phong người này bối cảnh thật ra không phức tạp, nhưng bởi vì liên quan đến cha mẹ anh ta, nên tương đối tốn thời gian. Nghe nói, năm đó cha mẹ anh ta lật xe từ trên cầu sông Hoàng Phố xuống đáy sông, không phải ngoài ý muốn, là có người cố tình gây ra. Nhưng bây giờ muốn tìm cảnh sát hỏi thăm chuyện năm đó cần tốn chút thời gian, bởi vì cảnh sát xử lý vụ tai nạn này đã về hưu, hơn nữa đây chính là vụ án lấy công làm tư, thuộc về phạm vi vi phạm pháp luật, dường như khó có thể khiến miệng anh ta phun ra chân tướng.”
“Ừ, mau sớm nghĩ biện pháp tìm được người, sau đó làm rõ ràng chân tướng, tôi không muốn mắc nợ Kiều Tịch Hoàn quá lâu.”
“Vâng.” A Bưu gật đầu, nói: “Đại ca, cảm giác anh tương đối để ý chuyện của Kiều Tịch Hoàn, có phải bởi vì chị dâu không?!”
Tiêu Dạ đảo mắt, “Ngậm cái miệng bát quái của cậu lại!”
A Bưu nhún vai cười.
Anh biết, thật ra trước kia đại ca đã sớm sinh ra tình cảm không tầm thường với chị dâu rồi, bằng không chơi nhiều người phụ nữ nhiều năm như vậy, cũng chưa hề thấy đại ca thật lòng với ai, thậm chí có lúc kể cả tướng mạo đều không nhớ được.
Nhớ có một lần một tiểu thư cùng Tiêu Dạ cả đêm, ngày hôm sau tiểu thư kia đã coi bản thân có địa vị không tầm thường ở Dạ Trường, náo loạn ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-lam-con-dau-ca-that-la-kho/1001837/quyen-3-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.