“Tiểu Diệp à! Không ai ép con cưới chồng ngay bây giờ cả. Con cứ thử qua lại xem sao, tình cảm dù gì cũng phải bồi đắp dần mới được. Con bảo, trước kia con học ở nước ngoài thì cậu mợ không can thiệp. Giờ cũng 28 tuổi rồi, còn tiếp tục vô tư thế này con bảo mợ chết đi còn mặt mũi nào nhìn mẹ con. Con gái giỏi giang chẳng bằng có tấm chồng tử tế, chỉ cần con lấy được người chồng tốt, mợ mới thấy mình xứng đáng làm mợ con.” Mợ khuyên bảo hết nước hết cái.
Tố Diệp mở mồm nhưng chẳng nói được câu nào. Ngược lại, Kỷ Đông Nham là điển hình cho kiểu được lợi còn ra vẻ thông minh. Anh ta cong môi lên, tới một độ cong rất muốn đấm: “Em yêu à, hai chúng ta là một cặp trời sinh, em mà không theo anh sẽ ế chồng đấy.”
“Anh…” Cái bản mặt đổ thêm dầu vào lửa đó thật sự khiến cô hận đến nghiến răng kèn kẹt.
“Thế này đi. Con nói một câu luôn cho cậu biết, có tìm hiểu hay là không?” Cậu tính thẳng như ruột ngựa, đập mạnh tay xuống mặt bàn.
Tố Diệp rất hiểu cậu mình, ngước mắt lên nhìn ông, liếm môi: “Cậu còn đoạn kết không?”
“Còn!” Cậu đứng bật dậy, đưa tay chỉ ra bên ngoài: “Nếu làm quen thì nói chuyện nghiêm chỉnh với Đông Nham. Còn không, con ra ngoài đấu tay đôi với cậu. Con mà thắng, cậu mợ sẽ mặc kệ con. Nếu con thua, thì phải nghe lời.”
Tố Diệp như bị ai vụt cho một gậy, thở hổn hển một lúc, lại nhìn thấy Kỷ Đông Nham ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811487/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.