Bữa tối nay ăn chẳng có ngon miệng chút nào. Nhưng thực ra hình như chỉ có mình Tố Diệp cảm thấy vậy. Những người khác vẫn ăn uống rất vui vẻ, đặc biệt là cậu. Sau khi biết lần này cô về nước và không định đi nữa, cậu vui tới nỗi ngồi ca kinh kịch ngay tại bàn. Mợ thì ngồi bên cạnh gõ nhịp cho cậu, chồng xướng vợ họa. Đến cả cậu em Tố Khải vốn dĩ rất ủng hộ cô giờ cũng tạo phản, ra vẻ nịnh nọt, rót rượu gắp thức ăn cho “phụ thân và mẫu thân đại nhân” của nó. Còn cái gã Kỷ Đông Nham đó, dĩ nhiên là vô cùng hào hứng. Đôi mắt đào hoa đó cứ chốc chốc lại liếc nhìn về phía cô như có ý đồ gì.
Có một khoảnh khắc bất chợt, Tố Diệp thật sự cho rằng, liệu có phải gã đó “giả truyền thánh chỉ”, vốn chẳng có cái chuyện đính hôn từ trong bụng mẹ này không?
Ăn cơm xong, Tố Diệp đề nghị mình và Kỷ Đông Nham sẽ ra về trước. Cậu và mợ đang vui vì hai người họ có thời gian riêng đi cùng nhau, nên chấp nhận ngay. Hai người đi ra tới cửa, Tố Diệp sợ cậu và mợ còn đứng bên cửa nhìn theo bèn rảo bước nhanh về phía trước. Xe đỗ phía ngoài, cách đó mấy mét. Người đàn ông đi theo sau bắt đầu tàn phá đôi tai cô.
“Gia đình cậu em hài hước thật đấy.”
“Không nhìn ra em nhỏ nhắn yếu ớt thế này mà lại lớn lên trong một gia đình học võ. Haiz, em và em trai ai giỏi võ hơn? Anh đoán là em phải không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau/811488/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.