🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đừng trách Tố Diệp lại có những tâm tư chua xót như thế. Từ lúc cô tới nhà họ Diệp cho tới giờ, Niên Bách Ngạn còn chưa nhìn thẳng vào cô một lần nào. Người xảy ra chuyện là Diệp Hạc Thành, thế mà anh lại ở suốt bên cạnh Diệp Ngọc như một người chồng thực sự, an ủi Nguyễn Tuyết Mạn đúng danh nghĩa một người con rể. Còn cô thì sao? Kể cả là trong điện thoại, anh vẫn nói với cô bằng chất giọng lạnh nhạt, xa cách.



Cô ôm một bụng tức trong lòng, dồn toàn bộ phẫn nộ lên thức ăn. Cô xiên một miếng thịt ba chỉ. Dĩa và đĩa va chạm vào nhau tạo nên một thanh âm chói tai, khiến Nguyễn Tuyết Mạn lập tức cất giọng khó chịu.



“Mày làm cái trò gì đấy? Lớn bằng từng đấy rồi vẫn không biết phép lịch sự khi ăn uống à?”



Tố Diệp đặt mạnh chiếc dĩa xuống mặt bàn, phản kích lại Nguyễn Tuyết Mạn: “Sao nào? Bây giờ bà còn tâm trạng dạy tôi phép lịch sự trên bàn ăn cơ à?”



“Mày… Cái đồ sao chổi! Chính mày mang lại vận hạn cho nhà họ Diệp!”



“Tôi mà là sao chổi thì tôi đã úm cho bà chết từ mười năm trước rồi.” Trong cơn tức giận, Tố Diệp nói không hề suy nghĩ.



“Đủ rồi đấy!” Một giọng nói trầm thấp mà điềm đạm nhưng vẫn đầy quyền uy vang lên phía đối diện.



Tất cả mọi người chợt im bặt.



Quản gia vội vàng đưa cho Tố Diệp chiếc dĩa khác, lặng lẽ cất chiếc cô vừa dùng đi.



“Diệp Diệp! Tối nay em ngủ lại nhà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau-2/2341996/quyen-7-chuong-316.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.