Tuy rằng khi ở kháchsạn thái độ của Giang Mạc Viễn rất gay gắt, nhưng sau đó vẫnsắp xếp người đưa Ngải Niệm đến căn phòng bên kia, bởi vì Ngải Niệm nhất quyết đòi ly hôn, đồng thời sợ con mình bị mẹchồng cướp đi, cho nên đã gọi điện báo cho mẹ đẻ cô tới BắcKinh ngay, dù sao chuyện ly hôn thì giấy cũng không gói đượclửa, thêm nữa là có thể giúp Ngải Niệm chăm sóc em bé. Mớiđầu mẹ Lục Quân sống chết không đồng ý, lại trong lúc mấtkiểm soát đã nói rất nhiều lời khó nghe, vẻ mặt Lục Quâncũng rất khó chịu, nhưng bởi vì có Giang Mạc Viễn và MạnhKhiếu ở đó cho nên không thể làm gì chỉ có thể tạm thời từbỏ.
Xe của Giang Mạc Viễn và Mạnh Khiếu đều để ở bãi đỗ xe ngầmcủa khách sạn, trong thang máy chỉ có hai người họ nói chuyện, Hạ Lữ và Trang Noãn Thần đều im lặng đứng ở hai góc, chờthang máy đến nơi, Mạnh Khiếu nghĩ thế nào lại đề nghị: “Dùsao trời cũng sáng rồi, hay là cùng nhau đi ăn sáng đi?” Hạ Lữ bên cạnh vẻ mặt đầy xấu hổ, mà vẻ mặt Trang Noãn Thầnbên kia cũng không thoải mái gì. Giang Mạc Viễn đem biểu hiệncủa hai người đều thu vào đáy mắt, sau đó thản nhiên giảnghoà, “Thôi tìm nơi nào đi nhanh thôi, hôm nay hơi bận rồi, để lần khác đi.”
Mạnh Khiếu cũng nhận ra vẻ khác thường của hai cô gái, gật gậtđầu, Hạ Lữ nâng tầm mắt liếc Trang Noãn Thần một cái sau đóliền vội vàng cúi đầu, một câu cũng không nói chui vào trongxe.
Trang Noãn Thần cũng không có động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531146/quyen-7-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.