Trang Noãn Thần nghe liền giận run, khoảng thời gian Lục Quân ăn vụng bên ngoài không phải cô chưa từng thấy qua, là cô sai lầm rồi, khi đó cô phải quơ lấy bình hoa trên bàn đập Lục Quân mới đúng, quả nhiên mà, đàn ông chỉ cần đã ăn mặn một lần liền khó hoàn lương.
“Lúc con đó tìm đến nhà thì mẹ chồng cậu đang ở đâu? Bà ấy có ý kiến gì?” Trang Noãn Thần kéo tay Ngải Niệm qua tận lực đè thấp giọng nói, trong điện thoại ngay cả mẹ chồng Ngải Niệm cũng mắng, xem ra nhất định là nói gì đó khó nghe rồi.
“Bà ta đương nhiên đứng về phía con trai rồi, mình xem như đã nhìn ra, bà ta nhìn mình thế nào cũng không hợp nhãn, còn ước gì đổi con dâu đi.” Ngải Niệm nghiến răng ken két, “Ngoài mặt chỉ mắng Lục Quân mấy câu, sau đó lại còn nói với mình bây giờ đàn ông có ai không mèo mỡ bên ngoài, biết quay về là tốt rồi, còn nói cái gì mà cô ta đã mang thai con của Lục Quân rồi không lẽ phải đánh cô ta sao? Các cậu nói xem, lời đó là của người nói hay sao?”
“Thật quá đáng mà.” Trang Noãn Thần nghe xong, sôi máu trong lòng.
“Vậy cậu thật sự muốn ly hôn?” Hạ Lữ nãy giờ vẫn im lặng, mở miệng hỏi.
Trang Noãn Thần theo bản năng nhìn thoáng qua Hạ Lữ, cô cảm thấy phản ứng của Hạ Lữ rất lạ, lần đầu tiên nhìn thấy Lục Quân ăn vụng thì Hạ Lữ chỉ hận không thể xông đến đánh người, hôm nay nghe thấy Ngải Niệm bị ấm ức lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531145/quyen-7-chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.