“Trời ạ, còn ai nữa,chính là Cao Quý con trai của Cao tổng, cậu ta chính là chủnhân ngậm thìa vàng từ khi sinh ra đến giờ đó. Cho dù là thầntiên cũng có lúc thịnh lúc suy, Cao tổng cũng sẽ có ngày giàđi, cho nên sẽ phải san sẻ bớt công việc cho con của ông ấy,bằng không về sau Cao Thịnh to như vậy ai đến để kế thừa chứ?Lần này vốn là Cao tổng định tự mình đến Bắc Kinh, nhưng vìgần đây trời nắng quá thân thể không thoải mái nên để Cao Quýtới, thuận tiện để cho cậu ta rèn luyện thêm.” Lưu quản lý khinhắc tới Cao thiếu ngữ khí liền trở nên phiền muộn, thậm chícó chút bất đắc dĩ.
Trang Noãn Thần thấy vẻ mặt anh ta khác thường, trong lòng cũng cóchút suy nghĩ, cụp mi nghĩ rồi thử hỏi, “Cao thiếu là ngườinhư thế nào? Dễ nói chuyện không?”
“Nói sao được nhỉ, Cao Quý bình thường có chút kiêu ngạo, thời gian tán gái còn nhiều hơn đi công ty, có lần khiến cho Cao tổngtức giận đến suýt nữa bệnh tim tái phát phải vào bệnh viện,tóm lại chính là điển hình của ăn chơi trác táng. Nhưng nói đi cũng phải suy lại, Cao Quý cũng rất thông minh, chỉ cần cậu ta để tâm một tý mọi chuyện đều làm rất tốt, chỉ tiếc a…” Lưuquản lý nói đến cậu ta liền bất đắc dĩ lắc đầu.
“Cao tổng phái Cao Quý đến Bắc Kinh, chính là nghĩ muốn trong lúc đấuthầu nhân cơ hội khảo sát một chút thực lực của công ty quảngcáo?” cô vừa nghe vậy lòng lạnh đi phân nửa, gặp gỡ ngườicuồng công việc chính là sở trường của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-ii-khe-uoc-dan-ukulele/531147/quyen-7-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.