Một con chim vỗ cánh bay ngang qua đầu cô.
Gió chợt thổi mạnh hơn, xua đom đóm phân tán khắp nơi, xa xa nhìn lại hệt như những đốm lửa âm u không rõ.
Tô Nhiễm ngã xuống, kính mắt cũng rớt theo, cô ngồi dậy, đưa tay lần tìm.Ai ngờ đầu gối vừa nhích, cô liền nghe tiếng tròng kính vỡ, cầm lên xemchỉ còn lại cặp gọng đen trơ trọi.
Trời ơi, làm sao bây giờ?
Tô Nhiễm hoảng loạn đứng dậy, quan sát xung quanh, sắc trời đã tối đen, cô nhìn mọi thứ đều mù mịt. Ngay lúc này, tại chỗ này, hơn nữa còn trướcngôi mộ chung của hai vợ chồng kỳ lạ, cô chỉ thấy sởn da gà. Bên cạnh cô toàn những ngôi mộ lạnh lẽo...
Nếu dưới tình huống có thể nhìnrõ, cô sẽ không thấy âm u đáng sợ, nhưng con người một khi không thấy rõ xung quanh, cảm giác kinh khủng và bất an sẽ vô cớ sinh sôi từ tận đáylòng, muốn cản cũng không được, muốn xua cũng không xua đi.
TôNhiễm hít một hơi thật sau, kỳ thực việc cô muốn làm nhất chính là nhìnrõ bức ảnh người đàn ông trên mộ bia. Sở dĩ, cô thấy kinh khủng, vì côphát hiện người đàn ông trên mộ bia này, ánh mắt anh ta, đường nét trêngương mặt anh ta sao lại....giống Lệ Minh Vũ như vậy chứ?
TôNhiễm nuốt nước bọt, híp mắt lại gần. Người đàn ông trên bức ảnh hiênngang phong độ, khóe miệng nhếch lên cười nhạt, thấy nụ cười này TôNhiễm càng thêm sợ hãi, vội rời xa ngôi mộ chung này.
Không được nhớ, không được nhớ, trên đời này người giống người rất bình thường.
Trấn tĩnh cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795504/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.