Hằng ngày, mặt trời đều mọc.
Ánh nắng rạng rỡ ngâm mình trongbầu trời xanh thẳm, những gợn mây trắng bồng bềnh như nhúm bông xénhuyễn tô vẻ cho nền trời rộng lớn. Mọi thứ vẫn tươi đẹp như thườngngày.
Tô nhiễm uể oải ngồi trên bồn hoa. Cô mặc áo thun trắngđơn giản cùng quần jean thoải mái, đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai màuxanh bộ đội, còn tai thì đang đeo một tai nghe thật to. Phía sau côchính là nhà thờ Đức Bà Paris. Lúc này, du khách tham quan không nhiều.Trên quảng trường, từng đàn bồ câu lớn đang bay lượn, con thì đáp xuốngkiếm ăn, con thì ríu rít gọi nhau.
Cô thoải mái ngẩng đầu, ánhnắng hôn lên vầng trán cô, gò má trắng mịn tắm mình trong ánh sáng rựcrỡ, thuần khiết như gương mặt của em bé sơ sinh. Cô nhắm đôi mắt, hàngmi dài cũng khẽ đung đưa theo âm nhạc trong tai nghe, bình thản như mộtđứa trẻ.
Ở phía khác của nhà thờ Đức Bà Paris, một người đàn ông dừng chân đứng lại, ánh nắng bao bọc lấy thân hình cao lớn của anh ta.Bồ câu từ bên cạnh anh ta bay đi, anh ta nhìn Tô Nhiễm, thần sắc trànngập dịu dàng, nụ cười loáng thoáng hiện lên nơi ánh mắt, anh ta giơ máy chụp hình, điều chỉnh tiêu cự rồi chụp dáng vẻ đang đắm mình trong ánhsáng mặt trời của cô.
Sau khi chụp xong vài tấm hình, anh tacười, khóe mắt lại lơ đãng ngắm nhìn một bên khác rồi thoáng sửng sốt,bỏ ngay ý định muốn tiến lên trước.
Trên bồn hoa, Tô Nhiễm vẫnđang lười biếng nghe nhạc, nghe đến hăng say vui vẻ, một bàn tay to tháo tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795474/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.