editor: 9196
Tịch Mạt đứng giữa phòng ngủ. Bên trong phòng ngủ tất cả đều không thay đổi, tất cả đều sạch sẽ xem ra chỉ có áo cưới trước mặt này là phủ đầy tro bụi.
Nhìn gian phòng ngủ này, Tịch Mạt lại nhớ đến đêm mưa bốn năm trước. Cô từ từ đi đến bên sô pha chỗ mà cô đã đứng ở vị trí này mà quỳ xuống cầu xin Bùi Hạo Thần bỏ qua cho ba của cô. Từ từ ngồi xổm xuống Tịch Mạt vuốt nhẹ sàn nhà đầu ngón tay chạm được sàn nhà kia nháy mắt cô vội vàng đem tay thu về. Thật đau kịch liệt. Ngồi ở trên sàn nhà ngực Tịch Mạt lên xuống kịch liệt, cô liền nhắm mắt lại gắt gao đè nén đau đớn bên trong ngực, đầu Tịch Mạt rất đau, toàn thân cô đều đau, dường như đau đớn lan khắp mỗi một tế bào.
" Tất cả ở nơi này đều không có thay đổi! " Bùi Hạo Thần đi lên từng bước. " Tịch Mạt! Em nhận ra cái gì sao? " Nhìn thấy thân thể Tịch Mạt run rẩy Bùi Hạo Thần vội vã đi lên, anh rất muốn biết khi Tịch Mạt thấy tất cả chuyện này sẽ có bộ dạng đau khổ thế nào.
" Anh nghĩ tôi sẽ nói gì? " Tịch Mạt không có quay đầu lại cô nhắm mắt thật chặt kiềm chế nước mắt nhưng thanh âm run rẩy lại không có cách nào.
" Tôi muốn nghe em nói nhiều năm như vậy không thấy anh muốn tôi! " Bùi Hạo Thần trêu tức kéo Tịch Mạt lên.
" Bùi Hạo Thần! Anh không sao chứ! " Tịch Mạt ngẩng đầu còn sờ sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kiep-vo-the-toi-cua-tong-giam-doc-satan/531437/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.