editor: 9196
Bùi Hạo Thần cùng với trong tưởng tượng của cô đều không giống nhau tất cả nhục nhã đều không tiếp diễn ngay cả tìm phiền phức đến cho cô cũng chưa có, Bùi Hạo Thần mang cô về Lăng Vân hiên nhưng lại không thấy bóng dáng anh ta đâu. Cả ngày ngồi ngây người trong phòng Tịch Mạt cũng nhịn không được nữa cô muốn rời khỏi nơi này nhưng mấy lần đi ra ngoài đều bị cản lại. Thậm chí không cho cô ra khỏi căn phòng.
Cô khắp nơi gọi cho Bùi Hạo Thần, thật ngạc nhiên số điện thoại này cô còn nhớ rõ càng ngạc nhiên là Bùi Hạo Thần không có đổi số. Mỗi lần gọi đều không có ai nhận Tịch Mạt tức giận đem điện thoại ném đi điện thoại rơi trên mặt đất trượt ra thật xa.
" Bùi Hạo Thần! Anh cho là như vậy liền giam được tôi sao! " Tịch Mạt thở hổn hển ngồi xuống.
" Thiếu phu nhân! Cô nghỉ ngơi một lát đi! " Đi tới là một người làm đã lớn tuổi. " Cô ăn một ít gì đi! Cô đã một ngày không ăn gì rồi! ".
" Thả tôi ra! Tôi phải rời khỏi đây! " Tịch Mạt đứng lên.
" Thiếu gia đã dặn không cho cô rời khỏi nơi này! " Người làm cúi đầu thật cẩn thận nói.
" Nếu như tôi nhất định phải rời khỏi đây! Tịch Mạt lạnh lùng hỏi. " Bùi Hạo Thần! Anh xem tôi như đứa trẻ sao! ".
" Vậy em cứ rời đi thử xem! " Thanh âm của Bùi Hạo Thần vang lên bộ dạng lười biếng anh đi vào phòng khách thấy vẻ mặt tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kiep-vo-the-toi-cua-tong-giam-doc-satan/531438/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.