editor: 9196
Tịch Mạt bị Bùi Hạo Thần túm nhét vào trong xe. Bùi Hạo Thần ngồi ở vị trí lái xe thấy Tịch Mạt có vẻ không cam lòng. Lúc vừa chạm đến thân thể của cô trong lòng anh hoảng sợ. Thân thể Tịch Mạt quá nhẹ giống như một đứa bé.
" Bùi Hạo Thần! Anh thật không biết xấu hổ! " Tịch Mạt mắng to rất giận nhưng lại không thể không sợ đối với uy hiếp của Bùi Hạo Thần: " Anh có tư cách gì mang tôi đi! Anh thả tôi ra! " Cô dùng sức đập cửa kính xe.
" Lương Tịch Mạt! " Bùi Hạo Thần kéo cổ tay Tịch Mạt qua: " Chớ tiếp tục cùng tôi nói đến tư cách! Hiện tại tâm tình tôi rất tốt, em ngoan ngoãn cho tôi không nên chọc giận tôi nếu không Tịch Mạt tôi nhất định làm cho em biết cái gì là hối hận! " Anh chống lên trán của cô lạnh lùng nhắc nhở.
" Hối hận? " Tịch Mạt cảm thấy buồn cười: " Bùi Hạo Thần, tôi đã hai bàn tay trắng tôi còn sợ uy hiếp sao! " Tịch Mạt cười nhìn Bùi Hạo Thần.
Bùi Hạo Thần có chút sửng sốt. Thái độ của Tịch Mạt như vậy làm cho anh ngạc nhiên cô bình tĩnh cùng hờ hững làm cho anh vô cùng bất mãn cùng bất an. Ý tứ của cô là chính mình không uy hiếp được cô, cô có thể không hề cố kỵ mà rời đi?
" Phải không?Hai bàn tay trắng? "Bùi Hạo Thần cười: " Lương Tịch Mạt, em cảm thấy tôi không uy hiếp được em liền không có biện pháp sao? " Anh nhíu mày: " Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kiep-vo-the-toi-cua-tong-giam-doc-satan/531436/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.