Tình Tình bị tiếng chuông cửa đánh thức!
Cô làm sao lại ngủ sâu như thế? Cố gắng mở mắt ra, nhìn đồng hồ báo thứcđầu giường, nếu như cô nhớ không lầm thì có lẽ đã là mười giờ trưa rồi.
Mười giờ? tại sao cô có thể ngủ từ đêm qua cho đến trưa như thế? Cửa phòngbên phải, chắc là em trai đến gọi? Một tay vén chăn ấm áp lên, Tình Tình mặt thêm một chiếc áo khoác rồi đi đến mở cửa ra.
"Chị, mới thức sao?" Mở cửa, Thẩm Diệu Dương đã mang theo một tinh thần sảng khoái đứng bên ngoài.
"Dương Dương, chị ngủ hơi trễ. Để chị thay quần áo xong chúng ta đi ngay." Cốgắng lôi kéo lại mái tóc xốc xếch, Tình Tình bảo em trai đi vào phòngmình đợi, còn mình chạy vào valy tình một bộ quần áo.
"Chị, vìsao điện thoại của chị tắt nguồn?" Thẩm Diệu Dương đi theo phía sau Tình Tình cau mày, nếu như không phải anh rể gọi điện cho cậu, cậu sẽ khôngchân đất mà chạy đến phòng chị mình như thế.
"A!?" Lấy xong bộ quần áo, Tình Tình đứng lên.
"Mới vừa rồi anh rể gọi điện cho chị, nhưng điện thoại của chị không thông." Thẩm Diệu Dương đến gần Tình Tình, thấy điện thoại của cô đặt bên cạnhgiường, trực tiếp đi tới cầm nó lên, vừa nhìn, liền thấy màn hình màuđen, điện thoại hết pin tự động khóa.
"Lúc nãy, anh có điện thoại đến đây sao?" Vừa nghe em trai nói đến người đàn ông kia, Tình Tình cảm thấy mặt mình liền nóng lên. Bây giờ, ở trong nước đã là nửa đêm? Anhcòn chưa ngủ sao?
"Dạ, anh rể không yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528948/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.