Tuy nói là cơ hội khó được, nhưng Mộ Dung Trần rất ít tham gian, những hộinghị bình thường đều do ba hay anh cả đi mà thôi, lần này người bên TKlại mời hai người bọn họ cùng tham dự. Hai là, tham gia như vậy hội nghị bình thường đều cần bạn theo bạn gái theo, trước kia anh không sao cả,nhưng bây giờ anh đã kết hôn, cũng không ai nghĩ sẽ gặp chuyện như thế.Người nào không biết sau khi nói chuyện buôn bán xong sẽ là những mànvui đùa.
"Tổng giám đốc? Bây giờ mình phải hồi đáp như thế nào?"Là thư ký riêng của Mộ Dung Trần, Lam Chỉ Nông đương nhiên hiểu rõ hànhtrình của anh. Hơn nữa cô cũng biết được chuyện vợ của anh đã đi nướcngoài, vài ngài thì rất khó về kịp, nếu như Mộ Dung Trần xác nhận phảitham gia chuyện đi lần này, vậy thì đó là cơ hội của cô, bởi vì nhữngchuyến đi xã giao lần trước, anh có mang theo bạn gái đều là cô, cho dùlà vợ của anh ở trong nước, nghe nói cũng là một cô gái chưa tốt nghiệpđại học, nên cũng không thể xã giao tốt, đoán chừng những người kia nóigì cô ta cũng không hiểu?
Để cho cô đi vẫn là tốt nhất, khôngphải sao? Hi vọng ông trời có thể đem cơ hội này cho cô, cả đời nàykhông chiếm được trái tim của người cô muốn, thì ít nhất cô cũng muốn có một cuộc sống không ưu phiền?
"Tôi sẽ đi." Mộ Dung Trần nhìnngoài cửa sổ, đưa tay vuốt ve cái trán, lần trước tập đoàn M đầu tư dựán của công ty anh không tự mình tham dự, bây giờ tập đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528947/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.