Ngọc bội trong lòng bàn tay nóng đến bỏng người, mà Tiêu Vãn hứa hẹn càng như một tiếng sấm sét nổ vang ở bên tai Tạ Sơ Thần.
Lúc này, hai mắt Tạ Sơ Thần trừng lớn, hô hấp hơi hơi ngừng lại nhìn vẻ mặt Tiêu Vãn nghiêm túc, đầu óc choáng váng, không phân rõ Đông Tây Nam Bắc.
Hồi lâu, hắn chu môi, còn chưa mở miệng, trước mắt đã dần dần mơ hồ, hốc mắt vốn sưng sưng hồng hồng lại ươn ướt.
Tiêu Vãn cả kinh, vội vàng nhìn lên: "Sơ Thần, sao ngươi lại khóc?"
Tạ Sơ Thần lắc đầu, vùi đầu vào trong lòng ấm áp Tiêu Vãn.
"Hôm nay giống như nằm mơ..." Nằm ở trong ngực Tiêu Vãn, Tạ Sơ Thần nghe nhịp tim đập từng đập của nàng, không khỏi hít hít cái mũi, nhẹ nhàng thì thầm: "Giấc mơ này quá tốt, ta không muốn tỉnh lại..."
Tiếng nói nhẹ nhàng mang theo giọng mũi dày đặc, khiến cho tâm Tiêu Vãn chua xót.
"Sơ Thần, này không phải mơ..." Ngón tay nhỏ nhắn vuốt ve lưng hắn, Tiêu Vãn nghiêm túc giải thích, " Ngọc bội Tiêu gia một khi giao ra, đó là đồng ý vị chính quân đích trưởng nữ của Tiêu gia. Vốn là muốn đợi ngày đại hôn tặng lại, nhưng ta không muốn ngươi hiểu lầm ta cùng Quý Thư Mặc nữa. Cho nên hiện tại, ta hi vọng ngươi có thể nhận lấy này miếng ngọc bội đại biểu cho lòng ta."
Nghĩ tới tương lai hạnh phúc mỹ mãn, trên mặt Tiêu Vãn hiện lên nụ cười động lòng người: "Sau này chúng ta có nữ nhi, miếng ngọc bội này sẽ truyền cho đích trưởng nữ tuyển chọn phu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-sung-the/1113489/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.