Liều mạng thôi.
Tôi bắt đầu trao đổi với các hạt sáng về cách để tìm được điểm yếu nhất của kết giới nơi đây.
Thật rất là khó.
Linh rầm rì không tình nguyện muốn giúp tôi.
Xin ngươi, một lần này thôi.
Tôi cố gắng thuyết phục Linh hỗ trợ giúp mình.
Nghe thấy lời cầu xin của tôi thì Linh bắt đầu khó xử, các hạt sáng vì thế mà bắt đầu bay vờn quanh một cách loạn xạ.
Xin ngươi, ta thật sự rất muốn biết thân thế của mình.
Sau một lúc không có kết quả tôi nôn nóng lên tiếng tiếp tục thuyết phục Linh.
Được rồi, nhưng đừng quá kì vọng nhiều, cũng đừng nên hối hận.
Với sự chân thành của mình, tôi đã thuyết phục được Linh hỗ trợ, nhưng những câu nói cuối cùng của Linh khiến tôi không hiểu.
Ý gì ?
Tôi hỏi qua Linh về những câu cuối cùng đó, nhưng Linh đã im bật không có ý muốn trả lời, điều đó làm cho tôi hơi bất an.
Đừng quá kì vọng, đừng nên hối hận.
Tôi sẽ phải hối hận hay sao?
Tôi không biết nữa.
Dưới sự trợ giúp của Linh, các hạt sáng liên tục di chuyển, chúng phát tán ra khắp mọi ngách trong hang động.
Đi theo ta.
Đi theo ta.
Sau một lúc lâu, Linh đã có phản hồi.
Tôi theo sự chỉ dẫn của Linh mà di chuyển, xuyên qua những hàng cây bạc ngàn cuối cùng tôi cũng tới được điểm yếu nhất trong kết giới.
"Ở chỗ này!" Tôi nhìn qua người trung niên rồi chỉ tay về phía trước mình mà nói.
Ở phía trước mặt tôi bây giờ chính là một thác nước rất cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858841/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.