Chương trước
Chương sau
Càng quan sát kĩ nơi đây, sắc mặt tôi càng thêm phần xám lại.
Bên trong này là một thế giới tràn đầy dung nham, môt thế giới lấy màu đỏ rực làm chủ đạo, một thế giới cực kì nóng bức cùng với những làn khói đen mù mịt bay lượn.
Tôi đã phải dùng lấy cường hóa mới tránh đi được cái nóng ở chỗ này.
Đây là thần tích sao.
Tất nhiên không phải.
Chỗ này là một tầng kết giới khác đang bảo vệ thần tích.
Nhưng nó hoàn toàn khác với kết giới ảo cảnh ở bên ngoài kia, mọi thứ ở nơi đây đều là chân thật.
Cái vùng biển dung nham này là thật.
Cả cái thế giới này đều là thật.
Tôi và Hắc Ám hiện tại đang di chuyển trên các tảng đá nhô lên cao trong mặt biển dung nham nóng bỏng, chỉ cần chúng tôi không chú ý một chút thôi thì coi như xác định.
Tôi phải cẩn thận từng li từng tí để không phải dính vào những giọt dung nham đang phun trào ở đây.
Thật là thần kì.
Đối với loại kết giới dung nham này làm tôi thật sự khó chịu nhưng tôi không thể không nói thật quá là thần kì.
Một kết giới mà mọi thứ bên trong đều là thật là điều mà tôi chưa bao giờ biết đến.
Mà thần kì nhất là nơi đây hoàn toàn có thể dùng được ma lực nhưng lại không thể dùng được ma thuật để bay lên cao.
Đây là nằm ngoài kiến thức hiểu biết của tôi về ma thuật.
"Ngài có biết kết giới ở đây hoạt động như thế nào không?" Tôi hơi ngập ngừng hỏi qua Hắc Ám đang dẫn đường phía trước.
Dù không muốn gây nên quá nhiều sự chú ý đối với Hắc Ám nhưng tôi đây thật sự là rất tò mò.
"Đây là kết giới đôi!" Hắc Ám nhanh chân nhảy lên một tảng đá trên cao mà nói.
"Kết giới đôi?" Tôi nhảy lên theo rồi hỏi lại. — QUẢNG CÁO —
"Kết giới đôi là một tầng kết giới được xen kẻ thêm một tầng khác, thậm chí là nhiều tầng cùng xen kẻ vào nhau!" Hắc Ám vừa di chuyển vừa kiên nhẫn giải thích thắc mắc của tôi.
Kết giới còn có thể làm như vậy sao?
Tôi chỉ biết tạo ra một tầng kết giới rồi lại chồng lên thêm một tầng kết giới khác chứ việc dùng xen kẻ như thế này là điều tôi chưa từng biết tới cũng chưa từng thử qua.
Dù chưa từng thử qua nhưng tôi cũng biết là nó rất khó khăn thậm chí là không thể làm được.
Một loại kết giới lại chèn ép vào thêm một loại kết giới khác thì kết giới ban đầu sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Tính chất, lượng ma lực cần duy trì, lượng ma lực cần để khỏi động đều sẽ bị sự cưỡng chế chèn thêm vào này mà làm cho thay đổi.

Nếu không nắm rõ được tất cả sự thay đổi ấy thì việc kết giới ban đầu bị sụp đổ là điều tất yếu nhưng trong hàng ngàn sự biến đổi đó thì ai mà nắm rõ được tất cả cơ chứ.
"Ở chỗ này phải có ít nhất năm loại hình kết giới xen kẻ vào nhau, còn là kết giới loại gì thì chắc ngươi rõ ràng hơn ta!" Hắc Ám tiếp tục lên tiếng giải thích.
Tôi nào biết được gì đâu, từ khi tìm được vị trí yếu nhất trong kết giới ảo giác kia thì Linh đã không còn nói chuyện với tôi nữa.
Có vẻ như việc tìm kiếm trên quy mô lớn đã làm cho Linh bị suy yếu đi.
Tôi cũng không rõ lắm tình hình của Linh, tất cả cũng chỉ là tôi tự mình suy đoán mà thôi.
Sau đôi ba câu trò chuyện ngắn ngủi thì chúng tôi bắt đầu giữ im lặng mà di chuyển tiếp.
Cái gì đây?
Khi đang nhảy qua một tảng đá tôi phát hiện ra trên đỉnh của một tảng đá gần đó có một thứ đang phát ra ánh sáng yếu ớt màu xanh lục.
Tập trung nhìn kĩ lại thì tôi thấy được thứ phát ra ánh sáng đó là một khối ngọc hình lập phương, các mặt của khối ngọc này được mài phẳng lì trông rất đẹp.
"Đó là ngọc thông hành!" Hắc Ám nhìn thấy tôi chú ý tới viên ngọc kia thì lên tiếng giới thiệu.
"Nó có tác dụng gì, là bảo vật hay sao?" Tôi vừa hỏi Hắc Ám vừa nhanh chân nhảy tới chỗ viên ngọc.
Viên ngọc trông rất đẹp, lại biết tỏa sáng như vậy thì rất có thể là một món bảo vật nên tôi định tới lấy nó về, nhưng chỉ là định thôi, tôi hiện tại vẫn không quên ai mới là người có quyền quyết định ở đây.
Đứng trên tảng đá có viên ngọc tôi không lấy nó liền mà tập trung chú ý quan sát biểu hiện của Hắc Ám. — QUẢNG CÁO —
Hắc Ám thấy tôi làm vậy thì không có ý ngăn cản, ngược lại hắn còn ra hiệu cho tôi thoải mái lấy.
Được sự cho phép của Hắc Ám, tôi không ngại ngùng gì nữa mà lấy viên đá lên.
Thật mát.
Cầm lên viên đá tôi liền cảm nhận được một cảm giác thật mát lạnh từ lồng bàn tay truyền đến.
Đúng là bảo vật, chắc thứ này sẽ bán được nhiều tiền lắm đây.
"Ngọc thông hành này không quá có giá trị đâu!" Hắc Ám thấy tôi hớn hở cất đi viên ngọc thì nhếch nhẹ môi khinh thường nói.
"Không có giá trị?" Tôi không hiểu mà hỏi lại.
Sao lại không có giá trị được chứ.
"Ngọc thông hành chỉ có tác dụng giúp người ta đi xuyên qua kết giới ảo giác bên ngoài kia mà thôi!" Hắc Ám vẫn giữ điệu bộ xem thường đó mà giải thích.
"Đi xuyên qua kết giới kia không phải là rất lợi hại rồi sao?" Tôi thật không thể hiểu nổi ý của Hắc Ám là gì.
Để đi qua được kết giới kia hắn đã nhờ đến năng lực của tôi rồi sau đó lại phí không ít sức lực mới có thể cường công tiến vào, nhưng nếu lúc ấy có viên ngọc này thì không phải là đơn giản hơn nhiều rồi sao.
Tại sao thứ tốt như thế mà Hắc Ám lại xem thường nó.

"Ngọc thông hành có rất nhiều nhược điểm!" Hắc Ám vừa tiếp tục di chuyển về phía trước vừa nói:"Một viên ngọc chỉ có thể dùng cho một người, hơn nữa là ngẫu nhiên đưa tới nơi đây!"
"Dùng cho một người cũng là rất tốt rồi mà?" Tôi cất bước đuổi theo Hắc Ám mà hỏi.
"Quan trọng là ngẫu nhiên đưa tới!" Hắc Ám nghe thấy tôi hỏi thì nhấn mạnh lại từng chữ.
"Ngẫu nhiên đưa tới thì sao?" Tôi theo lấy phản xạ hỏi qua nhưng rất nhanh tôi liền hiểu.
Nơi đây như thế một vùng biển dung nham lại không dùng được ma thuật để bay lên, nếu như ngẫu nhiên đưa tới một chỗ mà không có điểm đứng thì coi như chết chắc.
Bởi vì khi tới đây, tôi đã được đặt chân trên một tảng đá rất rộng nên tôi mới như thế không chú ý tới điểm này.
Nghĩ tới đây tôi liền biết câu hỏi vừa nãy của mình thật là ngốc nghếch.
— QUẢNG CÁO —
Thật là mất mặt mà.
Hắc Ám nghe thấy tôi tiếp tục hỏi thì cười khẩy lên rồi không nói gì thêm.
Đừng tỏ thái độ như vậy chứ.
Thấy Hắc Ám tỏ thái độ làm cho tôi hơi phần tức giận nhưng tôi đã nhanh giấu sự tức giận này vào bên trong.
Tôi vẫn còn đủ lý trí để nhớ tới người trước mặt là ai.
Dù đến hiện tại Hắc Ám luôn thể hiện ra mình là một người tốt nhưng chỉ là đến hiện tại thôi.
Hắc Ám thật sự chẳng phải là người tốt lành gì đâu.
"Rầm... Rầm... Rầm..." Khi di chuyển thêm một đoạn nữa thì tôi nghe thấy âm thanh đỗ ngã liên tục vang lên.
Phía trước tôi hiện tại đang có đánh nhau, hơn nữa là đánh nhau rất dữ dội.
"Còn nhiều người sống như vậy sao, thật đúng là một đám có vận khí!" Hắc Ám cảm nhận được có người chiến đâu ở phía trước thì cảm thán một tiếng rồi chọn lấy một hướng khác mà di chuyển.
Tiếp tục di chuyển chúng tôi đã phải đổi hướng rất nhiều lần.
Càng tiến về trung tâm của vùng biển nham thạch này thì càng có nhiều vụ đánh nhau.
Đúng như Hắc Ám nói, bọn họ thật đúng là có vận khí tốt, đưa tới ngẫu nhiên mà vẫn có thể sống được nhiều người như vậy.
Đi thêm một đoạn đường cuối cùng chúng tôi cũng tới được nơi cần đến.
Nơi chúng tôi cần đến chính là trung tâm của vùng biển dung nham.
Ở tại chỗ trung tâm này có lấy một cái tảng đá rất to nhô lên cao, nó nhô lên cao hơn bất cứ tảng đá nào mà trên đường tôi đã thấy được.
Quanh thân tảng đá được khắc lên rất nhiều ma pháp trận, trên đỉnh của tảng đá đó được san bằng thành một khu vực đặt chân rộng lớn.
Nhìn từ xa, tôi thấy tảng đá này giống như một cái đài cao dùng cho việc hiến tế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.