Bên trong kết giới nồng đậm mùi huyết dịch, máu tươi nơi đây thì chảy thành dòng tràn ngập khắp nơi, xác chết chất thành một đống ngổn ngang trên mặt đất.
Nhìn thấy cảnh này tôi thật không chịu nổi nữa mà nôn khan ra tại chỗ.
Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao ở sâu bên trong cung điện lại như thế không có người canh giữa.
Bọn họ tất cả đều đã chết ở đây rồi.
Kỵ binh hoàng gia chết ở nơi đây ít nhất phải có trên chục ngàn người, còn quân lính của ba gia lớn và những người thuộc lực lượng khác phải có trên năm, sáu chục ngàn người hơn.
Khu vực bên ngoài bảo khố vốn đã rất nhỏ mà lại chứa một lượng lớn như thế thi thể làm cho cảnh tượng vốn đã kinh hoàng lại càng thêm phần đáng sợ.
Dù là người có cứng cỏi đến đâu đi nữa thì khi thấy cảnh này cũng không chịu nổi huống hồ gì là một cô gái như tôi.
"Ổn định tinh thần lại, đây chỉ là tràn cảnh bên ngoài thôi!" Người trung niên thấy tôi nôn tháo như thế thì lên tiếng trấn an.
Nếu không phải là người trung niên đang ở bên cạnh thì tôi thật muốn chạy khỏi nơi đây càng sớm càng tốt.
"Đi theo ta!" Người trung niên không mấy quan tâm đến cảm xúc của tôi cho lắm, ông ấy không cho tôi thời gian thích ứng mà đã bay lên, hướng về cổng của bảo khố mà tiến tới.
Khốn kiếp.
Tôi bực mình mắng thầm một câu rồi bay lên theo.
Không đúng lắm.
Cả người nhẹ đi hơn hẳn so với lúc nãy.
Đúng rồi, thiếu đi Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858839/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.