"Như là tên em gái của ta!" Yến Thu lớn giọng nói, biểu hiện của cô ấy có phần quá mức kịch liệt.
" Vậy tên của ngươi là gì?" Người trung niên vẫn giữ tư thái bình thản mà hỏi qua Yến Thu.
"Ta tên là... Là..." Yến Thu trả lời nhưng khi nói đến tên của mình thì cô ấy bắt đầu ôm đầu khó chịu.
Yến Thu muốn nói ra tên của mình nhưng cô ấy không nói ra được.
"Tên của ngươi là Như!" Người trung niên một mặt bình tĩnh phán định.
"Không phải!"
"Không phải!"
Tôi thấy Yến Thu có phần quá kích động rồi, một cái tên thôi cần gì phải kích động như vậy.
"Ngôi làng ngươi ở lúc nhỏ đã bị một nhóm cướp tấn công, không còn một ai sống sót ngoài ngươi."
"Không phải!"
"Đây là tờ giấy khai báo của ngươi khi được chuyển đến trại trẻ mồ côi Huyền Nghi!"
Người trung niên nói đến đây thì lấy ra trong người một tờ giấy được gấp làm bốn.
Ông ấy nhẹ nhàng mở tờ giấy đó ra, bên trong tờ giấy là ghi chép về một bản khai báo của người tên là Đỗ Linh Như.
"Không phải!" Yến Như nhìn thấy tờ khai báo này thì tức giận hét lớn rồi lùi người về sau.
"Trại trẻ Huyền Nghi cấu kết với chợ đen, họ đem bọn nhỏ bán làm nô lệ."
"Không phải!"
"Ngươi bị bán vào Tư gia để làm nô lệ."
"Không phải!"
"Ở Tư gia được mấy năm thì ngươi bị mắc phải ma hóa, nên một lần nữa ngươi bị bán vào chợ đen."
"Không, ta không bị ma hóa!" Yến Thu nghe người trung niên nói tới đây thì gằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858838/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.