- Triệu Vân Y em làm sao thế?
Vân Y gục mặt trên bàn, tay ôm bụng không trả lời hắn. Thiên Hàn không nhận được câu trả lời từ cô thì càng lâu lắng hơn, vội đi nhanh lại.
- Em sao thế?
Vân Y bây giờ mới gượng dậy, hít một hơi rồi đáp.
- Đau bụng!
- Sao lại đau bụng? Sáng nay em ăn gì?
Vân Y đơ người nhìn Thiên Hàn, lắc đầu không nói gì. Thiên Hàn im lặng một lúc rồi như nhớ ra gì đó, hắn quay lưng đi ra ngoài.
Vân Y thấy hắn bỏ đi thì khẽ cau mày nhưng vẫn không nói, đến lúc hắn rời đi rồi thì bụng lại đau bữa.
- Gì mà đau thế này?
Vân Y không còn làm gì nổi, cơn đau cứ ập đến khiến cô nhăn nhó.
Một lúc sau cô nghe được tiếng mở cửa, ngước lên nhìn ra, là Thiên Hàn, trên tay anh còn cầm một cốc nước, hắn đi đến đưa cho cô. Nhẹ giọng nói:
- Uống đi!
Vân Y nhìn vào cốc nước, là nước nóng sao?
Thiên Hàn vui vẻ rồi lên tiếng nói.
- Không có trà gừng! Em uống nước nóng đỡ! Đau nhiều không?
Vân Y cầm lấy cốc nước, gật đầu hỏi lại.
- Làm sao anh biết?
- Thì em đang bị!
Vân Y chỉ mỉm cười rồi uống nước nóng. Chỉ là một cốc nước nóng bình thường nhưng không biết vì sao trong lòng cô lại cảm thấy rất ấm áp.
Thiên Hàn ngồi khụy xuống, đưa tay xoa lấy bụng duới của cô, nhẹ nhàng nói.
- Đau nhiều không?
Vân Y bật cười lắc đầu. Thiên Hàn khẽ cau mày nhìn cô, giọng trầm trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1722010/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.