Có cần anh nhắc cho em nhớ không?
Vân Y cứ sợ Thiên Hàn làm gì mình nên vội vã đứng lên, cười nói.
- Ây trời! Tự nhiên em đau đầu quá! Đi ngủ đây!
Vân Y quay lại nhìn hắn, mày khẽ cau lại hỏi.
- Anh không ngủ luôn à?
Thiên Hàn đứng dậy nhìn cô, nhẹ giọng trả lời.
- Anh qua thư phòng một lát!
- Được! Vậy em ngủ trước nhé!
Thiên Hàn đi lại gần cô, tay ôm lấy sau ót của cô nhẹ hôn lên trán cô rồi thì thầm.
- Ngủ ngon nhé!
Vân Y gật đầu mỉm cười rồi nhìn theo Thiên Hàn rời khỏi phòng, sau khi hắn đi rồi cô mới nằm lên giường, lướt điện thoại một lúc rồi dần chìm vào giấc ngủ.
Đến khuya thì Thiên Hàn quay về phòng, thấy đèn trong phòng vẫn còn sáng, hắn khẽ cau mày nhìn về phía giường rồi đi đến, nhìn cô đang ngủ rất ngon mỉm cười nói.
- Ngủ quên sao? Còn không tắt điện thoại?
Nói xong Thiên Hàn tắt điện thoại để sang một bên rồi lên nằm cạnh cô và không quên ôm cô vào lòng.
Sáng hôm sau khi Vân Y thức dậy thì đã thấy người bên cạnh không còn ở đó nữa. Vừa ngồi dậy định đi vào lại tủ lấy đồ tắm rửa, vệ sinh cá nhân để đến Bạch Thiên thì bỗng nhiên bụng cô lại đau, là ngày thứ hai "bà dì" đến.
- Tối ngủ không đau, mới sáng lại đau!
Vân Y ôm bụng nhăn mặt một lúc rồi cũng đi lại tủ lấy đồ rồi vào nhà tắm, chỉ một lúc sau thì cô bước ra với gương mặt đầy sự nhăn nhó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1722009/chuong-131.html