Vân Y bước đến chỗ Thiên Hàn, thấy cô, ba mẹ Thiên Hàn đã lên tiếng.
- Thiên Hàn con xem! Vân Y lại kìa! Thôi cái đi lại với con bé đi!
Thiên Hàn nghe ba mẹ mình nói thì quay sang, đúng là Vân Y đang đi lại thật, thấy vậy Thiên Hàn đi lại gần, khẽ ôm lấy bờ vai mảnh khảnh của cô, quay sang hỏi.
- Sao áo lại ướt?
Vân Y nhăn mặt nhìn Thiên Hàn trả lời.
- Bạn anh đấy!
Thiên Hàn khẽ cau mày nhìn cô, thấy nét mặt của cô thì hắn thấy có chút lạ, lên giọng hỏi.
- Bạn? Khoan đã! Y Y em uống rượu đúng không?
Vân Y mỉm cười.
- À thì... Một chút!
- Một chút? Mặt đỏ vầy mà nói một chút! Anh đã bảo là rượu mạnh đừng uống cơ mà!
- A! Ngồi đó một mình thì phải uống chứ sao?
Hắn cau mày chặt hơn nhìn Vân Y, giọng không vui nói.
- Triệu Vân Y! Em cãi lời anh!
- Không có!
Thiên Hàn thấy nét mặt của cô thì biết cô đã ngà ngà say rồi, kéo cô lại ghế ngồi rồi nhẹ nhàng bảo.
- Ngồi đi một chút! Anh qua tìm ba mẹ rồi quay lại ngay!
Vân Y gật đầu, nói rồi Thiên Hàn quay đi, tầm 3 phút sau thì hắn quay lại, cô đã gục trên bàn, hắn lắc đầu rồi đi lại nhờ một chị giúp việc lên phòng lấy túi đồ của cô lúc nãy xuống giùm rồi quay sang bế rời khỏi đó.
Mọi người nhìn thấy thì liền lên tiếng hỏi.
- Bạch tổng! Ngài đi đâu thế?
- Về nhà!
Trả lời xong hắn thẳng thừng rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1722008/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.