Xe của Thiên Hàn và Tư Vũ chạy chậm dần rồi quẹo vào khu đổ xe, sau khi gửi xe xong thì cả bốn cùng rời khỏi đó rồi đi đến phố.
Vân Y nhìn khung cảnh xung quanh, khóe môi khẽ cong lên tạo một nụ cười nhẹ nhưng ẩn chứa một sự chua xót.
Đã lâu rồi cô không đến đây, kể từ ngày đó...
Thấy Vân Y có vẻ trầm tư, Thiên Hàn liền gọi.
- Y Y! Em sao thế?
- À không! Em không sao!
Nhìn ánh mắt của Vân Y thì Thiên Hàn có thể nhận ra cô đang cố che giấu điều gì.
Lục Hạ nhìn cô thì cũng hiểu ra, nhanh chóng đi lên ôm lấy cánh tay cô.
- Đi thôi! Tao muốn ăn chả chiên!
Vân Y quay sang nhìn Lục Hạ, mỉm cười gật đầu.
- Đi!
Rồi hai cô nàng bước đi tìm chỗ bán chả chiên, còn hai anh chàng phía sau chỉ biết nhìn theo hai cô rồi đi theo.
Phía sau, Tư Vũ lên tiếng hỏi Thiên Hàn.
- Thiên Hàn! Mày có thấy Vân Y có vẻ lạ không?
Thiên Hàn gật đầu.
- Thấy!
Tư Vũ khẽ cau mày lên tiếng hỏi tiếp.
- Mày không hỏi à?
Thiên Hàn im lặng không trả lời, ánh mắt nhìn theo bóng lưng của cô rồi bước đi tiếp. Tư Vũ lắc đầu nói nhỏ.
- Lát về hỏi Lục Hạ cho lành vậy!
[....]
Vân Y và Lục Hạ dắt Thiên Hàn và Tư Vũ đi khắp phố, nào là đi ăn chả chiên, uống trà sữa, ăn kẹo bông gòn rồi chơi nhưng trò chơi có sẵn ở đó. Cả bốn ai nấy cũng vui vẻ, trên môi lúc nào cũng giữ nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721998/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.