- Anh sẽ không xiêu lòng nếu người đó không phải em!
Khóe môi Vân Y giật giật khóe môi.
- Ai mà biết được lòng anh!
Thiên Hàn nhếch môi cười khẩy, tay kéo cô lại sát mình hơn, mặt hắn chỉ cách mặt cô tầm ba centi.
- Em có muốn biết!
Vân Y cười nhẹ rồi quay đi chỗ khác, nhẹ nhàng nói.
- Aaa... Thôi về thôi! Còn đi chơi nữa!
Vân Y nhanh chóng lãng sang chuyện khác, cô đứng dậy đi đến thu dọn nhanh đóng giấy.
Thiên Hàn thấy Vân Y là đang cố ý né tránh nên chỉ biết lắc đầu mỉm cười rồi cố gắng làm nhanh công việc.
Sau khi làm xong công việc thì Thiên Hàn cùng Vân Y rời khỏi phòng làm việc. Vừa xuống sảnh thì Thiên Hàn và Vân Y gặp cặp đôi Vũ Hạ.
Lục Hạ thấy cô và Thiên Hàn tình tang đi xuống thì lên tiếng hỏi.
- Ồ! Vân Y! Thiên Hàn ca ca! Hôm nay về sớm thế?
Tư Vũ gật đầu cười rồi nói thêm.
- Phải đó! Bình thường cũng gần 18h mới về cơ mà!
Vân Y quay sang nhìn Thiên Hàn mỉm cười rồi quay sang trả lời cặp Vũ Hạ kia.
- Cũng không sớm mà!
Lục Hạ nhìn Vân Y với ánh mắt nghi ngờ, hỏi lại.
- Định về đi đâu à Vân Y?
Vân Y cười khẽ rồi lên tiếng trả lời Lục Hạ.
- Phố đêm! Đi không?
- Phố đêm? Hôm nay lại có nhả hứng đi à?
Vân Y cười nhẹ, một nụ cười có vẻ chua xót.
- Ừm! Muốn đi thì gọi tao hay! Giờ tao về chuẩn bị đây!
- Được! Có gì tao sẽ gọi mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721997/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.