Sau khi rời khỏi đó, Thiên Hàn đã dắt cô ra chỗ gửi xe, cả hai lên xe rồi về Bạch gia, vừa rời khỏi đó một lúc thì Vân Y quay sang Thiên Hàn.
- Còn Lục Hạ và Tư Vũ!
Thiên Hàn vừa lái xe vừa trả lời Vân Y.
- Anh đã nhắn cho Tư Vũ rồi!
Vân Y gật đầu rồi quay mặt ra cửa sổ. Cô thật sự khó chịu khi lúc nãy gặp tên Giả Kiến Minh ở đấy, làm mất vui.
Thấy cô im lặng không nói gì, Thiên Hàn liền lên tiếng hỏi.
- Ý cậu ta là sao?
Vân Y quay sang nhíu mày nhìn Thiên Hàn, hỏi lại.
- Chuyện gì?
Thiên Hàn từ từ trả lời cô.
- Lúc nãy khi hắn ta đang nói, em ngắt ngang! Chuyện trước kia là chuyện gì?
Nghe Thiên Hàn hỏi, Vân Y im lặng một lúc lâu.
- Anh không cần biết sẽ tốt hơn!
Thiên Hàn cau mày, giọng khó chịu hỏi.
- Lí do?
Vân Y lắc đầu.
- Không có gì!
Mày đẹp của Thiên Hàn nhíu lại, giọng không vui nói.
- Triệu Vân Y! Em là đang giấu anh!
Vân Y nhìn Thiên Hàn, không biết giờ hắn đang nghĩ gì mà lại nói như vậy.
- Không phải! Nhưng em nghĩ chuyện này anh không cần biết!
Thiên Hàn càng lúc càng không vui, giọng lạnh lẽo hỏi cô.
- Có phải em còn tình cảm với cậu ta?
Vân Y cau mày nhìn Thiên Hàn. Hắn đang nói gì vậy chứ? Sao hắn lại nghĩ như vậy?
- Anh nói gì vậy?
Hắn liếc nhìn cô một cái rồi trả lời.
- Em có tật giật mình!
- Không có!
- Vậy thì trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721999/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.