Vân Y! Vân Y!
Vân Y bừng tỉnh dậy, nhìn xung quanh, là dì Hà. Dì Hà rót cho cô một cốc nước lọc, nhẹ nhàng đưa cô, lo lắng hỏi.
- Cháu làm sao thế? Uống nước đi! Cháu gặp ác mộng à?
Vân Y trán đổ mồ hôi hột, nhận lấy cốc nước từ dì Hà, uống một hơi rồi đưa lại cho dì, mỉm cười.
- Cảm ơn dì! Cháu không sao đâu ạ!
Dì Hà đi đến bàn gần sofa lấy khăn giấy lại lau cho cô, ân cần hỏi.
- Thật không đấy? Nhìn mặt cháu tái nhợt này!
- Dạ! Không sau đâu ạ!
"Tíng ting.... Tính ting" Tiếng chuông cửa duới nhà vọng lên, dì Hà nhìn ra rồi quay sang cô nói.
- Thôi để dì xuống duới xem là ai? Cháu nghỉ ngơi đi nhé!
- Dạ vâng ạ!
Dì Hà nở một nụ cười hiền từ với cô rồi dì đi xuống nhà.
Chỉ một lúc sau đó, dì Hà lại quay lên phòng Vân Y, nhẹ nhàng gõ cửa. Vân Y ra mở cửa thì dì liền nói.
- Vân Y! Có ai tìm cháu ấy? Cháu có muốn tiếp không?
- Ai ạ?
- Là một bà nào đó cùng một cô gái chắc bằng tuổi cháu!
Vân Y suy nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng mỉm cười.
- Dạ! Dì cho họ vào đi! Để cháu xuống nhà tiếp họ!
Dì Hà gật đầu rồi đi xuống nhà.
Vân Y quay vào phòng, rửa mặt rồi ra chải chuốc lại một chút xong thì đi xuống nhà, vừa xuống nhìn về phía phòng khách thì đã nhìn thấy hai người mà dì Hà nói. Khóe môi cô khẽ cong lên tạo nụ cười nửa miệng, nói nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721991/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.