Trên xe, Vân Y cứ mãi suy nghĩ về câu nói của Triệu Triết Lập. Tại sao ông ta lại bảo cô quay về? Quay về để làm gì nhỉ? Ông ta là lại muốn ràng buộc cô sao?
Nghĩ nhiều cô lại thở dài rồi quay qua nhìn ngoài cửa sổ. Thiên Hàn thấy cô cứ thở dài rồi lại xoa xoa thái dương liền lên tiếng hỏi.
- Mệt à?
Vân Y nghe Thiên Hàn thì liền quay sang, mỉm cười nhẹ rồi trả lời.
- Không có! Tại có vài chuyện khiến em suy nghĩ nhiều thôi!
- Chuyện gì?
Vân Y nhìn xa xăm phía ngoài rồi lên tiếng hỏi.
- Em quay về nhé!
Cái gì? Cô bị điên sao? Tại sao lại muốn quay về?
Thiên Hàn cau có, lái nhanh xe đậu vào lè rồi quay sang nhìn Vân Y.
- Em bị điên à?
Vân Y cau nhẹ mày nhìn Thiên Hàn. Thật sự giờ cô cũng không biết trong đầu mình đang nghĩ gì cơ mà.
- Không biết! Nhưng em không hiểu lí do vì sao ông ta kêu em về!
Mày đẹp Thiên Hàn nhíu chặt lại nhìn Vân Y, từ từ nói với cô.
- Triệu Vân Y em nghe đây! Ông ta muốn em quay về vì không muốn em tiếp tục sống cùng anh! Đừng nghĩ nhiều! Mặc kệ ông ta! Nếu ông ta dám làm gì em thì anh sẽ không để yên cho ông ta!
Vân Y im lặng một hồi lâu rồi quay sang nhìn Thiên Hàn.
- Ông ta lại bảo em quay về? Là có ý gì?
Thiên Hàn lắc đầu.
- Không tốt lành gì! Tốt nhất em đừng nên quay về! Nếu có gì anh không ở cạnh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1721990/chuong-112.html