Ngày hôm sau...
Đó là buổi sáng đầu tiên khi cô thức dậy ở nhà anh. Sau một thời gian xa cách, đến cuối cùng thì cô vẫn về nơi đây. Ninh Ninh dậy từ sớm, cô đi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho anh. Vẫn là những món cũ, vẫn theo khẩu vị của anh, chỉ là khi biết, liệu anh có còn thích hay không.
Hàn Vũ thức dậy đã là sáu giờ ba mươi phút. Sau khi chỉnh chu mọi thứ, anh chậm rãi đi xuống tầng. Xuất hiện trong tầm mắt anh là hình ảnh cô đang bày biện những món ăn ra bàn. Một vài hình ảnh vụn vỡ lại xuất hiện rồi biến mất. Anh thở dài, lặng lẽ bước về phía cô.
"Anh dậy rồi sao? Ăn sáng đi."
"Cô thức sớm vậy à?"
"Thói quen thôi."
Anh im lặng không nói gì, đôi mắt khẽ quan sát những thứ được bày biện trên bàn. Hình như đều là những món anh thích, đây là nấu theo khẩu vị của anh sao?
"Em không ăn sao?"
"Em lấy thuốc cho anh đã."
Trong lòng ai đó dâng lên một cảm giác ngọt ngào. Quan tâm anh như vậy, lo lắng cho anh như thế, cô hình như là rất yêu anh. Chỉ nghĩ như thế thôi mà khoé môi ai đó đã mỉm cười, trong lòng toàn là dư vị của hạnh phúc. Hàn Vũ cũng bị cảm giác này làm cho ngây người mất vài giây, tại sao... lại có cảm giác lạ này với cô nhỉ?
"Anh cười gì vậy?"
"Không có gì!"
"Thuốc của anh."
Ninh Ninh đặt gói thuốc xuống trước mặt anh, bản thân kéo ghế ngồi xuống đối diện với anh. Cô lại nhớ đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355801/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.