"Ninh Ninh..."
Giọng nói vừa quen vừa lạ của ai đó vang lên sau lưng khiến cô có chút ngỡ ngàng. Quay lại nhìn phía sau, một gương mặt quen thuộc mà từ lâu cô đã không còn gặp đang đứng trước mặt cô. Ninh Ninh nhìn anh, trong mắt ánh lên sự ngạc nhiên cùng vui mừng khó tả.
"Anh... Sao anh lại ở đây?"
"Tình cờ đi ngang đây, không ngờ tới lại gặp được em."
Dịch Ân bước tới, mỉm cười dịu dàng nhìn cô. Mất tích bao lâu nay, bây giờ gặp lại, cô khác xưa nhiều quá. Vẫn gương mặt xinh đẹp đó, vẫn là người đó nhưng đôi mắt lại ẩn chứa những nỗi buồn chẳng thể gọi thành tên. Nụ cười trên môi cũng không còn rạng rỡ như trước, anh thật sự muốn biết, đến cuối cùng thì Hàn Vũ đã làm gì mà lại khiến cho cô trở thành người như vậy.
"À... Em sống ở đây sao?"
"Vâng! Còn anh, có chuyện gì lại đến đây vậy?"
"À... Anh mới mua căn hộ gần đây!"
"Vậy sao?"
"Ừm! Tính ra chúng ta là hàng xóm nhỉ!"
Cả hai nhìn nhau cười, hàng xóm mà còn là người quen nữa thì còn gì tuyệt vời hơn.
"Anh vẫn dạy ở đó sao?"
"Ừm! Không, anh đang học nâng cao."
"Nâng cao?"
"Để sau này còn đi gây dựng sự nghiệp nữa chứ."
"Anh thật hài hước."
Ai mà không biết gia đình anh ba đời đều theo nghành tri thức chứ. Ba anh là giáo sư luật, mẹ là giảng viên, anh lại nói muốn gây dựng sự nghiệp, đúng là có chút buồn cười nhỉ.
"Em cười gì hả?"
"Haha... Không có gì a."
"Còn em! Dạo này thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355802/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.