"Hàn Vũ...Anh đang nghi ngờ em đúng không?"
"Anh không nghi ngờ em...Anh chỉ đang muốn tìm chứng cứ chứng minh em trong sạch mà thôi."
"Anh nói dối! Nếu anh tin em thì đã không hỏi em mấy câu đó."
"Liễu Ninh Ninh! Em đừng làm việc theo cảm tính nữa được không? Nếu như anh không tin em thì bây giờ em đang ngồi ở cục cảnh sát chứ không phải ở đây đâu."
Ninh Ninh nhìn anh lặng lẽ rơi nước mắt. Người khác tin hay không cũng không quan trọng, với cô mà nói, cô chỉ cần một mình anh tin cô là đủ. Nhưng bây giờ, liệu anh có còn tin cô nữa hay không?
Trong chuyện tình cảm, cần nhất vẫn là lòng tin. Nếu như đã không còn tin tưởng nhau nữa, vậy thì dù có yêu nhiều đến mấy, thương nhiều đến mấy thì cũng không thể bền lâu. Nhưng để có thể tin tưởng được một người...lại rất khó.
"Em chỉ muốn nghe chính miệng anh nói! Anh có tin em hay không?"
"Anh tin em! Dĩ nhiên là anh tin em."
"Được! Chỉ cần anh tin em là được."
Trong giây phút ngắn ngủi, ánh mắt hai ngườì đối diện nhau. Có lẽ chẳng cần một câu nói nào cả, chỉ cần nhìn nhau như thế thôi cũng có thể hiểu được mấy lời muốn nói.
"Em...Em muốn đi xem bà nội thế nào."
"Không được! Bây giờ mọi chuyện vô cùng phức tạp. Trước khi tìm ra hung thủ thật sự, em không nên xuất hiện trước mặt bọn họ."
Nếu không...Cô sẽ bị tổn thương.
"Lâm Tú!"
Lâm Tú đứng bên ngoài, nghe được tiếng gọi liền lập tức đi vào trong.
"Đưa Thiếu phu nhân đến căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/355770/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.