Một tháng sau...
Kết thúc buổi học ở trường vào lúc bốn giờ chiều, Ninh Ninh đi ra cổng thì gặp Lâm Tú. Nhìn thấy cô, anh mỉm cười tươi tắn chói loá, vừa cúi đầu vừa gọi cô ba tiếng.
"Thiếu phu nhân!"
"Lâm Tú! Đừng gọi Thiếu phu nhân nữa, tôi nghe không quen."
"Vậy thì gọi mợ chủ."
"Được rồi được rồi! Anh gọi sao cũng được. Hàn Vũ đâu?"
"Tổng giám đốc đang ở trong công ty đợi Phu nhân."
"Vậy đi thôi."
Lâm Tú lái xe đưa Ninh Ninh tới tập đoàn Hứa thị. Anh đưa cô lên bằng lối đi riêng chỉ dành cho Tổng giám đốc. Thang máy lên đến tầng cao nhất, Lâm Tú mỉm cười với cô.
"Kia là phòng làm việc của Tổng giám đốc. Phu nhân, cô có thể tự mình đi vào."
"Cảm ơn anh."
Ninh Ninh nhẹ nhàng đi từng bước thật chậm về phía phòng làm việc. Cánh cửa khép hờ không đóng, bên trong truyền ra tiếng nói chuyện của ai đó. Lén lút nhìn vào trong, trái tim cô lại đột nhiên mà run rẩy.
"Hàn Vũ... Chúng ta có thể bắt đầu lại không?"
"Em nghĩ thế nào?"
"Em không cần danh phận gì cả, em chỉ muốn được ở bên anh thôi."
"Phi Yến! Em có biết mình đang nói gì không?"
"Em biết! Em...Em chấp nhận làm nhân tình của anh, chấp nhận làm người đứng trong bóng tối. Em sẽ không nói với bất kỳ ai về chuyện của chúng ta hết. Chỉ cần...Chỉ cần anh dành ra một chút thời gian để ở bên cạnh em thôi, có được không?"
"..."
"Hàn Vũ...Em không muốn phải xa anh thêm lần nào nữa."
Mộng Phi Yến vừa khóc vừa ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/277532/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.