"Hàn Vũ...Tại sao lại nói dối em?"
Hô hấp của anh chậm mất một nhịp. Vừa hay lúc đó, giọng nói trong trẻo của cô y tá vang lên trong loa thông báo của bệnh viện.
"Bệnh nhân số 1358! Liễu Ninh Ninh."
Tai anh ù đi, trái tim anh cũng như ngừng đập. Hướng tầm mắt nhìn ra lối đi, dáng người nhỏ nhắn và khuôn mặt quen thuộc của cô xuất hiện trong tầm mắt anh. Chẳng hiểu sao cơ thể anh lại đột nhiên run lên, trong lòng cũng cảm thấy lo sợ. Anh như thế này thì có được tính là bị bắt giang tại trận không nhỉ? Nhưng mà...anh chỉ đưa cô ấy đi khám bệnh thôi chứ nào có làm gì khác.
Bước chân anh tiến về phía cô, nhưng cánh tay lại bị Phi Yến giữ lại. Anh cúi đầu nhìn xuống, đôi mắt của Mộng Phi Yến đã rơm rớm nước mắt.
"Hàn Vũ...Đừng đi."
"Xin lỗi! Phi Yến, anh sẽ gọi người đến chăm sóc cho em."
"Em chỉ muốn anh thôi. Hàn Vũ...anh đừng đi có được không?"
"Cô ấy...mới là vợ anh."
Bàn tay to lớn của anh vuột khỏi tay cô. Mộng Phi Yến thất thần nhìn theo bóng lưng anh đang đi xa mà trong lòng lại thấy nghẹn đắng. Người đàn ông này đã từng vì cô mà sẵn sàng vứt bỏ tất cả, vậy mà bây giờ, chỉ vì một người anh gọi là vợ mà lại đành lòng vứt bỏ cô. Cảm giác bị vứt bỏ, quả thật rất đau lòng.
Ninh Ninh ngồi đó, đôi mắt u sầu nhìn về phía anh. Cô phải làm sao đây? Tự mình vạch trần lời nói dối của anh nhưng người đau lòng lại chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nao-cho-em/277531/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.