Tiêu Chiến về đến nhà, nhìn thấy Vương Nhất Bác đang ngồi nói chuyện với bà thì ngạc nhiên. Bà Tiêu trông thấy cháu liền đứng dậy.
- Chiến Chiến về rồi, con mau lại đây đi, tiểu Bác chờ con lâu lắm rồi.
Tiêu Chiến vừa bước theo bà vừa nhìn về phía hiên nhà.
- Tiểu Bác?
Bà Tiêu:
- Ừ, cậu bé này đáng yêu lắm.
Tiêu Chiến nói thầm trong lòng "Đáng yêu ư? Cậu ta là ác ma thì có".
Vương Nhất Bác đứng dậy, đôi mắt nhạt màu nhìn anh.
- Tiêu lão sư đi dạy về rồi.
Tiêu Chiến bỏ ba lô xuống ghế, nhìn cậu:
- Sao cậu lại đến đây? Chính xác là sao cậu lại biết nhà tôi?
Vương Nhất Bác:
- Đi theo lão sư là có thể biết rồi.
Tiêu Chiến trừng mắt với cậu:
- Cậu còn dám theo dõi tôi nữa à?
Vương Nhất Bác nhìn sang bà nội Tiêu Chiến:
- Bà nội, bà xem, thầy Tiêu lúc nào cũng hung dữ với cháu như vậy.
Tiêu Chiến mắt chữ A "Cái gì? Tiểu Tử này còn dám trưng ra bộ mặt ủy khuất để lấy lòng bà nội ư?".
Bà Tiêu mỉm cười vỗ tay cháu trai mình.
- Chiến Chiến, tiểu Bác có lòng đến chơi với con, con đừng làm dữ với học trò của mình thế chứ.
Tiêu Chiến nhìn bà rồi nhìn Vương Nhất Bác, cậu đang tỏ ra bộ dạng đắc ý khiến anh muốn đấm cho một phát mà phải kìm chế. Bà Tiêu vẫn đều giọng.
- Con lên phòng tắm đi rồi xuống ăn cơm, tối nay tiểu Bác cũng ăn với chúng ta.
Tiêu Chiến lại ngạc nhiên.
- Gì ạ?
Vương Nhất Bác cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-o-cuoi-con-duong/1719245/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.