Vương Nhất Bác phóng xe về Võ Lâm Đường, vào phòng Kendo, cậu lấy Tị Trần ra tới rừng trúc, sau khi điên cuồng vung kiếm một hồi thì các cành trúc gần đó đã bị tơi tả. Phát tiết xong cậu chống Tị Trần xuống đất, đứng thở hồng hộc.
Sau khi bình tĩnh, Vương Nhất Bác nhận ra hôm nay mình kích động quá. Cậu quay trở lại phòng Kendo cất Tị Trần vào trong hộp rồi tới Tĩnh Thất. Thả người xuống nệm,cậu dang hai tay ra, thả lỏng cơ thể, nghĩ chuyện bên hồ, không hiểu sao lúc đó lại nổi giận với anh, rõ ràng anh đâu có trêu chọc gì cậu. Vương Nhất Bác thở dài một tiếng rồi nhắm mắt lại dưỡng thần.
**********
Tiêu Chiến về đến nhà, Uông Trác Thành ngồi ngoài hiên chờ anh. Tiêu Chiến dựng xe rồi đi tới:
- Cậu đến lâu chưa?
Uông Trác Thành:
- Đủ để ngủ một giấc, cậu đi đâu mà về muộn thế?
Tiêu Chiến bỏ ba lô xuống ghế:
- Tôi đi ship hàng cho bà rồi ra hồ dạo một vòng.
Uông Trác Thành:
- Thảo nào mãi không thấy về.
Tiêu Chiến:
- Hôm nay cậu không phải trực ở bệnh viện à?
Uông Trác Thành:
- Không, tôi được về sớm nên qua đây ăn chực.
Tiêu Chiến cười:
- Thấy cậu là tôi biết bà lại tốn cơm rồi.
Xong anh nhìn bạn hỏi:
- Trác Thành, tôi hỏi cậu chuyện này nhé?
Uông Trác Thành ngả lưng ra chiếc ghế bập bênh:
- Có chuyện gì?
Tiêu Chiến im lặng vài giây rồi nói:
- Cậu làm ở phòng y tế trường lâu rồi nên chắc cũng biết ít nhiều chuyện của các sinh viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-o-cuoi-con-duong/1719237/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.