Lưu Khải Hoan trông thấy Vương Nhất Bác và Vu Bân thì dừng lại, anh nhìn các võ sinh đang tập luyện nói.
- Mọi người tiếp tục tập nhé, hai người một nhóm đấu với nhau, lát tôi kiểm tra.
Các võ sinh:
- Vâng, sư huynh.
Lưu Khải Hoan gật đầu rồi đi ra chỗ hai chàng trai:
- Hai em tới rồi.
Vu Bân:
- Sư huynh.
Lưu Khải Hoan:
- Ừm.
Vương Nhất Bác:
- Em bảo cậu ấy qua đây hỗ trợ anh.
Lưu Khải Hoan mỉm cười:
- Đúng lúc lắm, anh đang chuẩn bị cho các võ sinh thi đấu thử đợt một, cậu đến giúp anh hướng dẫn họ nhé.
Vu Bân cười tươi:
- Vâng ạ.
Lưu Khải Hoan nhìn Vương Nhất Bác:
- Hôm nay em không tập sao?
Vương Nhất Bác:
- Chiều em tập, em còn chút việc cần làm trong sáng nay.
Lưu Khải Hoan gật đầu:
- Ừm, vậy em làm đi, trưa qua đây ăn cơm với anh.
Vương Nhất Bác:
- Vâng.
Rồi cậu nhìn sang Vu Bân:
- Cậu ở đây nhé, tôi về bên nhà.
Vu Bân gật đầu:
- Ừ !
Lưu Khải Hoan nhìn theo bóng dáng em trai, lúc nào cũng cảm thấy cậu rất cô độc. Anh cùng Vu Bân đi vào trong, tới nơi anh nhìn sang cậu hỏi:
- Tiểu Bác ở trường dạo này thế nào?
Vu Bân bỏ ba lô sang một bên, bắt đầu khởi động:
- Cũng thú vị lắm sư huynh.
Lưu Khải Hoan:
- Thú vị???
Vu Bân cười kể cho anh nghe về thầy giáo mới, về chuyện xảy ra và cả chuyện cậu đồng ý chép phạt. Lưu Khải Hoan nghe xong có phần ngạc nhiên.
- Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-o-cuoi-con-duong/165070/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.