Nhìn Mục Khả được Hách Nghĩa Thành thânmật ôm vào trước ngực, đáy mắt thâm thúy của Hạ Hoằng Huân dâng lên gợnsóng, ngay sau đó bình ổn lại hơi thở như không có việc gì, trên mặtkhông biến sắc giống như việc từng bị té ngã mất thể diện trước cả doanh trại trinh sát hoàn toàn không hề tồn tại, vẫn duy trì tỉnh táo bìnhthản ung dung.
Nhưng mà Viên Soái hiểu rõ tính khí củalão đại, biết chuyện này không xong. Nếu không lần đó trở lại địa bàncủa mình đồng chí Doanh trưởng cũng sẽ không phẫn nộ đến mức thiếu chútnữa đập vỡ xương cốt các chiến sĩ. Đừng hiểu lầm, Hạ Hoằng Huân khôngphải đánh bọn họ, mà còn trí mạng hơn so với cái này. Anh điều chỉnhphương án huấn luyện cả đêm, làm cho cường độ tăng lên có thể so với bộđội đặc chủng. Cho nên nói, lính của doanh trại trinh sát cứng rắn nhưvậy tuyệt đối là bị “Đấm” mà luyện ra được.
Hách Nghĩa Thành có chút ngoài ý muốnvới việc Hạ Hoằng Huân phụ trách huấn luyện quân sự đại học C, anh vốnđang chờ lính Trinh Sát cùng anh luận võ phân cao thấp, rửa sạch sỉ nhục bị bắt, không nghĩ tới lúc đến trụ sở huấn luyện nhìn thấy một màn nhưvậy. Theo bản năng ôm chặt Mục Khả, anh mím môi nhìn Hạ Hoằng Huân không nói lời nào.
Theo lý thuyết dù là quân hàm hay làchức vụ Hách Nghĩa Thành cũng đều cao hơn Hạ Hoằng Huân, Hạ Hoằng Huânnên phải cúi chào trước. Nhưng mà, ôm ấp không rời cùng ánh mắt bất mãnkhi nhìn anh, đều làm cho anh cực kỳ khó chịu. Vì vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314094/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.