Lại được thổ lộ? Mục Khả kinh ngạc nhìn mặc cho anh vuốt tóc cô, suy nghĩnát óc cũng không nghĩ ra được chỗ nào khiến anh thích. Ở trong trí nhớcủa cô, giữa bọn họ cho tới bây giờ cha từng hòa hợp.
Thời gian lơ đãng bị kéo về bn năm trưc, Mục Khả cho rằng mi gặp gỡ.
Ngày tn sinh báo danh, khi đ Mục Khải Minh còn chưa đi bộ đội, trước tin ông an bi muốn tự mnh lái xe đa Mục Khả đi đại học C. Nhưng bị con gi từ chối.
Mục Khả xch theo hành lý đơn giản đứng ở trong phòng khch, tóc ngn gọn gàng hoạt bt, nhưng trn mặt cũng rất c đơn, cô nhẹ ni: "Không mun phiền toi ba, con tự đ
Mục Khải Minh trầm mặc nghe Mục Khả nói, cuối cùng cô vẫn chưa nói sẽthường về thăm nhà. Cho đến khi Mục Thần mười một tuổi kéo tay Mục Khảnói: "Chị, chủ nhật em đến trường học đón chị, chị về dạy thêm tiếng Anh cho em, có được không?" Khi ông nhìn thấy Mục Khả vuốt vuốt mái tócngắn ngủn của em trai, cam đoan: "Vậy chúng ta gọi điện thoại trước, chị có thời gian mới về bổ túc cho em, được không?"
"Được." Mục Thần kéo tay Mục Khả cười, tiến tới bên tai cô nhỏ giọng nói: "Chị, đừng quên mua đồ ăn ngon cho em."
"Sớm muộn gì cũng ăn thành béo ú." Mục Khả cũng cười, xách lỗ tai Mục Thần: "Quá béo, sẽ không tìm được bạn gái đâu."
Rốt cuộc vẫn chỉ là một đứa bé, nhắc tới bạn gái Mục Thần đỏ mặt, vung cánh tay gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314095/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.