“Nghiêm! ——” Cùng với khẩu lệnh âm lượng không cao nhưng đầy đủ sức lực, giữa sân huấn luyện rộng lớn truyền đến tiếng vang ‘bộp’, trong nháy mắt hóa động tác mười người sĩ quan đãthành một thể, khí thế như núi. Trước mặt bọn họ, Hạ Hoằng Huân mặc đồrằn ri đang phát biểu.
Làn da rám nắng gợi cảm, ánh mắt thâmthúy, sống mũi thẳng tắp, đôi môi đầy đặn, tạo nên hình dáng rõ ràng,đường cong thân thể cường tráng xứng với vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị,khiến cho cả người anh vừa nhìn qua liền bộc lộ hết khí phách quân nhân.
Mục Khả đứng ở trong đội ngũ chỉ đạoviên, nghe được khẩu lệnh “Giải tán” trầm mạnh, thì cô vội vàng đứngnghiêm ngay ngắn, nhìn mười người huấn luyện viên điều chỉnh thế đứng,đi về phía phòng phụ trách, còn Hạ Hoằng Huân lại đi về phía bên cô,bước chân anh vững vàng, thân hình cao lớn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn Mục Khả thể hiện rõsự đau khổ, thở dài, nghĩ thầm đúng thật là ghét của nào trời trao củađó. Lấy danh hiệu vua chiến trường, Doanh trưởng doanh trại trinh sát có thể đoán được cường độ anh dùng để huấn luyện binh sĩnh, tùy tiện lôira một môn cũng có thể dễ dàng cho tất cả bọn họ gục hết. Chẳng hạn nhưanh ta am hiểu nhất, là bắt bọn họ đứng tư thế quân đội dưới ánh mặttrời, bài tập huấn luyện quân sự bắt buộc này sẽ khiến cho bọn họ hếtsức, vô cùng, cực kỳ, quá ăn không tiêu.
Tân sinh đi huấn luyện lần này vốn có 16 lớp, tham gia đại hội động viên lại được hợp thành mười đội ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314090/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.