Tiêu Dương Kì ngồi ở bàn ăn, ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn trên trần nhà tạo ra một không khí ấm cúng. Chiếc điện thoại trên bàn rung lên, khiến cậu nhìn xuống. Màn hình hiển thị tên Ôn Gia Hạo, người bạn thân và cũng là người cùng cậu sáng lập công ty. Cậu nhấc máy, giọng nói của Gia Hạo vang lên ngay lập tức, đầy lo lắng và gấp gáp:
- Khi nào cậu quay lại? Công ty đang rất cần cậu.
Tiêu Dương Kì thở dài, ánh mắt cậu đăm chiêu nhìn vào khoảng không trước mặt. Trong đầu cậu lúc này là hình ảnh của Vũ Uyên, những kỷ niệm và những cảm xúc chưa kịp gọi tên. Tuy nhiên, cậu cũng biết rõ tình hình căng thẳng của công ty. Sự nhiệt tình và lời kêu gọi khẩn thiết từ Ôn Gia Hạo khiến cậu không thể phớt lờ.
- Mình biết, Gia Hạo. Mình sẽ quay lại sớm thôi. Cậu cố gắng giữ mọi thứ ổn định đến lúc đó nhé.
Bên kia đầu dây, Ôn Gia Hạo trầm mặc một lúc, rồi tiếp tục với giọng nghiêm trọng hơn:
- Được rồi, nhưng cậu hứa là sẽ không để chúng mình đợi lâu nữa nhé. Công ty đang gặp nhiều vấn đề và chúng ta cần sự chỉ đạo của cậu. Cậu biết mà, không ai có thể thay thế được vai trò của cậu.
Tiêu Dương Kì cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của Gia Hạo. Cậu hiểu rằng trách nhiệm của mình không chỉ là đối với công ty, mà còn là đối với những người đã cùng cậu xây dựng nên nó. Cậu khẽ gật đầu, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-gian-don/3576086/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.