Tên ngốc nhà anh tránh ra một chút đi!!
An Đồng cau mày nhìn người yêu. Trên tay thì đang bồng bảo bối nhỏ Minh Minh của mình.
- Anh biết Minh Minh rất đáng yêu nhưng em có thể đừng thiên vị vậy được không?
Ngô Tuấn Kỳ có chút uất ức. Rõ ràng anh là người yêu siêu cấp của y cơ mà. Vậy mà từ khi cái cục bột này ra đời. Bé con nhà anh chả thèm để ý đến anh nữa. Mới nghĩ đến trái tim liền tổn thương muốn chết!.
Mà nói ra thì cái tên Lam Khải Lương là tội nhân đáng chết nhất! Vì muốn có thời gian ở bên người thương của mình chưa kể lại còn thừa rõ cái sự yêu thương của An Đồng dành cho cháu. Do đó liền nhân cơ hội đẩy con trai qua cho họ trông chừng. Càng nghĩ càng thấy tức mà!!!
- Anh nhăn nhó cái gì hả? Mau đi pha sữa nhanh lên cho em!
An Đồng chỉ chỉ tay, sau đó xoay qua vỗ về cháu cưng của mình. Úi chà, con của anh hai đúng là đáng yêu hết sức hà! Ông ngoại và cô chú nhà họ Lam đều bận hết rồi. Nếu không y đâu có cơ hội được chơi với bé con đâu chứ!
- Ya ya!!!
Minh Minh được gần tròn một tuổi. Bé con hây hây hai tay, miệng cười toe toét muốn xuyên qua tim của người cậu nhà mình.
- Ỏ, y như anh hai vậy!!!
An Đồng càng nhìn càng thấy đáng yêu. Hai tay không nhịn được mà véo nhẹ đôi má mềm mại. Có cục bông ở trong nhà liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398981/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.