Mang trong đầu những suy nghĩ rối ren về người kia, y cũng chẳng biết phải làm thế nào. Hai người là tình cờ gặp gỡ mà thôi…Cũng chẳng biết lệu rằng ngày mai khi quay lại thì có gặp nhau hay không?
Còn cho rằng sẽ tới tận ngày mai mới gặp lại người ấy thì khi trở về nhà y đã không khỏi sửng sốt khi thấy anh đang ngồi trò chuyện chung với ba mẹ mình. Chưa kể thái độ lại còn vô cùng thân thiện, cứ như quen nhau từ lâu rồi vậy.
Mà thật ra thì đúng là qurn lâu thật bởi lẽ hỏi ra thì mới biết hóa ra đây là con của mẹ bạn y. Gia thế phải nói là có quyền có thế.
Nếu vậy thì sao anh còn phải làm việc ở một quán ăn nhỏ như vậy? Sở thích mới của giới thượng lưu à? Y có chút không hiểu.
Sau ngày hôm đó, chả hiểu vì lý do gì y lại trở thành bạn thân bất đắc dĩ của người kia. Lấy lý do làm bản thân y vừa mới trở lại Canada cần có một người ở bên bầu bạn để tránh cho y buồn bã, muộn phiền nên thế là y cùng với Doãn Kỳ Uân không khác gì hình với bóng. Mà nói ra thì người này ăn nói cũng rất lọt tai, chưa kể tài nấu nướng cũng rất đỉnh! Trò chuyện với anh khiến y cảm thấy tốt hơn rất nhiều…
Hai người cứ thế lúc nào cũng kè kè với nhau. Đến nỗi hai bên gia đình đều phải lên tiếng trêu chọc nói rằng sau này có khi lại về chung một nhà. Vốn là những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398980/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.